“Nương nương, người nhất định phải cứu chúng nô tài!” Mấy tên thái giám đau khổ cầu xin.
Tần Nhan không để ý ánh mắt hoảng sợ của bọn họ, một mình đứng ở một bên, không nói lời nào.
Qua một lúc lâu, Tần Nhan đột nhiên quay đầu lại nhìn chiếc xe ngựa phía sau, xe ngựa không hề nhúc nhích, yên tĩnh không có bất kỳ khác thường nào.
Rốt cuộc Tần Nhan khẽ thở dài một hơi, nói: "Các ngươi lui xuống trước đi, nhớ kỹ trước mắt không được nói với bất luận kẻ nào chuyện Thái tử mất tích, nhất là Thần phi.”
“Nhưng nương nương..."
"Ta nói các ngươi còn không rõ sao?" Tần Nhan lạnh lùng cắt đứt lời bọn họ: "Có lẽ đây chỉ là do Thái tử không cẩn thận đi lạc, cũng có thể là kẻ địch cố ý bày nghi trận, nếu là như vậy, chẳng lẽ các ngươi muốn rút dây động rừng, đưa Thái tử vào nguy hiểm?”
"Chúng nô tài không dám..." Đám người nghe vậy biến sắc, liên tục cầu xin tha thứ.
"Các ngươi nên biết, ta cũng là vì tốt cho các ngươi, ta sẽ nghĩ biện pháp tìm được Thái tử, nếu thật sự xảy ra chuyện, ta tự nhiên sẽ giúp các ngươi cầu tình." Tần Nhan dừng một chút, hơi nghiêng người nhìn thẳng bọn họ, nói: "Về phần các ngươi, trước tiên phái hai người đến nơi đóng quân bên kia, có bất kỳ gió thổi cỏ lay nào lập tức nhanh chóng tới đây thông báo, nhớ kỹ, nếu có người nhìn thấy các ngươi, nhất định phải giả vờ như không có chuyện gì xảy ra, Thái tử mất tích không phải chuyện nhỏ, nếu bị phát hiện các ngươi khó thoát khỏi cái chết, chuyện liên quan đến tính mạng của các ngươi, ta nghĩ điểm này hẳn là các ngươi có thể làm được đúng không?”
“Bọn nô tài nhất định làm được, tạ ơn nương nương cứu mạng."
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT