"Bên trong bệnh viện quá yên tĩnh, nơi này hẳn đã được trang bị chống đạn và cách âm. Có lẽ Lạc Tâm đang ở trong đại sảnh lớn nhất. Cậu ta khao khát trở thành trung tâm của cả thế giới." Mộ Kiêu Dương đứng ở tòa nhà phụ phía tây, nhìn ra ngoài cửa sổ, nơi đó có một vòng đu quay nhỏ cao vút.
Bỗng nhiên tiếng leng keng vang lên. Tiêu Điềm Tâm cũng nhìn ra ngoài cửa sổ, chiếc đu quay ngựa gỗ bên cạnh vòng đu quay nhỏ bắt đầu chuyển động.
"Tên Lạc Tâm này đúng là tên bệnh hoạn. Lại còn xây cả một công viên giải trí trong bệnh viện bỏ hoang này." Giọng Tiêu Điềm Tâm trầm xuống: "Đứa trẻ thiếu thốn tình thương này thật đáng thương."
"Cậu ta biết chúng ta đã đến nên mới làm vậy để chào đón chúng ta." Mộ Kiêu Dương nhắn tin cho Ben, sau khi nhận được hồi âm, anh nói: "Điềm Tâm, chúng ta chỉ có tối đa 20 phút. Ben có thể vô hiệu hoá hệ thống giám sát ở đây trong 20 phút. Anh cần em tìm đường đến phòng họp lớn nhất ở trung tâm. Hãy dùng bộ não của em." Nói xong, anh liếc nhìn hệ thống thông gió trên trần nhà.

Sợi dây thừng đó đột ngột siết chặt cổ Nguyệt Kiến, siết chặt từng chút một.
"Cô còn phải lựa chọn sao? Chẳng lẽ cô muốn người mình yêu nhất chết thay cho cô sao?" Giọng Lạc Tâm vang vọng khắp đại sảnh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play