Mai Truyền Kỳ sửng sốt.

Trong đầu bắt đầu tưởng tượng hình dáng An Tư giống như Nguy Nguy.

Hai người họ màu tóc giống nhau, nghĩ ra cũng dễ, chỉ cần đem gương mặt Nguy Nguy chỉnh thành thục một chút, đúng thế, An Tư quả thật rất đẹp, thế nhưng…

Mai Truyền Kỳ hoàn hồn nhìn Phong Tĩnh Đằng: “Anh sao bảo tôi tưởng tượng hình dáng cha thành con mình à, anh không cảm thấy mình thật sự rất không tôn trọng người khác sao?”

Phong Tĩnh Đằng bất đắc dĩ, quay người nằm dài trên giường, sau đó vỗ vỗ vị trí bên cạnh: “Lại đây nằm trò chuyện.”

Mai Truyền Kỳ đi tới nằm bên cạnh: “Anh muốn nói cái gì?”

Phong Tĩnh Đằng để cậu gối đầu lên tay mình, sau đó hỏi: “Tôi nhớ cậu từng nói với tôi hình dáng của Nguy Nguy rất giống bà nội của nó, đúng không?”

“Đúng vậy, ông nội từng nói với tôi như thế.”

Mai Chấn Đông? 

Đáy mắt Phong Tĩnh Đằng chợt lóe lên suy nghĩ: “Cậu xác định ông nội cậu nói là bà nội nhóc chứ không phải mỗ gia? Dù sao hiện tại nam nhân cũng có thể mang thai, nói không chừng người sinh ra cậu kỳ thực là nam nhân?” (Câu này là ông nội của Kỳ ca nói về bà nội của Nguy Nguy -> là mẹ của Kỳ ca đó)

Mai Truyền Kỳ cảm thấy Phong Tĩnh Đằng nói cũng có lý, suy nghĩ một lúc: “Lúc đó, ông nội nói với tôi đúng là mẹ mà.”

Cậu kỳ quái nhìn anh: “Sao đột nhiên lại hỏi chuyện này?”

Ánh mắt Phong Tĩnh Đằng lóe lên, cười nói: “Tôi chỉ muốn hiểu thêm chuyện của cậu, dù sao chúng ta cũng sinh hoạt chung một chỗ, nên cần tìm hiểu thêm về đối phương, chờ tôi biết rõ chuyện của cậu, tôi cũng sẽ nói cho cậu biết quá khứ của tôi.”

Mai Truyền Kỳ quả thật đối với chuyện của Phong Tĩnh Đằng có chút tò mò, đặc biệt sau khi nghe Tiểu Lục Tử nói Phong Tĩnh Đằng trông giống cha của Cổ Phong, càng nghĩ càng cảm thấy giống thật.

Cho nên, cậu không nghĩ ngợi thêm nữa, liền nói về chuyện mẹ của mình cho Phong Tĩnh Đằng nghe: “Tôi biết chuyện của bà cũng không nhiều, lúc nhỏ từng nghe người nhà nói qua, mẹ tôi là nữ nhân được cha nuôi bên ngoài, sau khi hai người đăng ký kết hôn, cũng không bày tiệc mời rượu, vì thế mọi người cũng chưa gặp qua bộ dạng của mẹ tôi, mà bà ấy có gien cấp D, thân thể vốn bạc nhược, sau khi sinh tôi ra, thân thể lại càng không tốt, không lâu sau bà ấy mất, cha đành phải ôm tôi về Mai gia nhận tổ quy tông.”

Nói tới đây, ánh mắt Mai Truyền Kỳ tối dần.

Phong Tĩnh Đằng hôn lên mắt cậu, lấy đó làm an ủi, sau đó cau mày hỏi: “Vậy người nhà của mẹ cậu đâu?”

“Ông nội tôi nói bà là cô nhi.”

Phong Tĩnh Đằng híp mắt.

Mai Truyền Kỳ thấy Phong Tĩnh Đằng không lên tiếng, nghi ngờ nói: “Sao thế?”

Phong Tĩnh Đằng lấy lại tinh thần: “Tôi suy nghĩ hiện giờ là thời đại khoa học kỹ thuật phát triển, sao lại không lưu giữ ảnh chụp của mẹ cậu?” 

“Ông nội tôi nói trước đây từng có ảnh chụp, sau đó bị dì, chính là người vợ hiện tại của cha tiêu hủy toàn bộ.”

Phong Tĩnh Đằng nghi hoặc: “Bà ta sao muốn hủy ảnh chụp của mẹ cậu?”

“Ông nội tôi nói, năm đó, cha tôi đã cùng dì đính hôn, đồng thời lúc chuẩn bị kết hôn, ai ngờ cha lại đột nhiên cùng người phụ nữ khác đăng ký kết hôn, khiến dì mất hết mặt mũi trong gia tộc. Tuy rằng sau này bà ta vẫn cùng cha đăng ký kết hôn, nhưng lại rất hận mẹ tôi, vì thế lúc nhìn thấy ảnh chụp của bà, dưới cơn nóng giận liền tiêu hủy tất cả.”

Phong Tĩnh Đằng rơi vào trầm tư.

Mai Truyền Kỳ thấy anh im lặng, lấy tay để lên bụng anh: “Anh đang suy nghĩ gì thế?”

Phong Tĩnh Đằng kéo tâm tư trở về: “Tôi nhớ lúc trước cậu có nói lúc cậu sáu tuổi từng bị lão tổ tông từ chối ngoài cửa, sau đó có người cầu xin cho cậu nên lão tổ tông mới miễn cưỡng thu nhận cậu, đúng không?”

Mai Truyền Kỳ kỳ quái nhìn anh, làm sao suy nghĩ lại chuyển nhanh như thế, lúc trước còn đề cập đến chuyện mẹ cậu, sau đó lại chuyển sang An Tư.

Bất quá, cậu vẫn trả lời: “Đúng vậy.”

Phong Tĩnh Đằng hỏi: “Vậy cậu có nghĩ tới người cầu xin cho cậu chính là An thúc không?”

“Nghĩ lại, kỳ thực trong lòng tôi cảm thấy chính ông ấy cầu tình cho mình.”

Phong Tĩnh Đằng cười nói: “An thúc đối với cậu tốt thật!”

Sau đó, lại hỏi: “Cậu nói ông ấy từng cho cậu ấm áp và quan tâm như người cha, lẽ nào cha cậu trước nay đều không quan tâm đến cậu sao?” 

Mai Truyền Kỳ nghĩ tới Mai Chính Quân lạnh lùng, cười khẩy nói: “Từ lúc tôi gọi ông ấy là cha đến giờ, ông ấy nói chuyện với tôi không biết hơn trăm câu chưa nữa, dù sao cũng chưa bao giờ ôm tôi, từ trong quân đội nhắn tin về nhà cũng chỉ hỏi chuyện về đứa em Mai Hạo Thần, cũng không hỏi tôi sống như thế nào. Trước mặt người khác, ông toàn nhắc tới Mai Hạo Thần, chỉ khi nào nhắc tới Mai Hạo Thần ông mới nở nụ cười, có lúc tôi suy nghĩ, ông ấy rốt cuộc có phải cha của mình không nữa.”

Cậu than nhẹ một tiếng: “Thậm chí nhiều khi tôi suy nghĩ, nếu An thúc là cha mình thì thật là tốt.”

Phong Tĩnh Đằng lập tức hỏi: “Nếu như ông ấy quả thật là cha cậu?”

Mai Truyền Kỳ sững sờ: “Nếu như ông ấy quả thật là cha của tôi…”

Cậu suy nghĩ một chút, cười nói: “Tôi liền lập tức quỳ xuống dập đầu ba cái, hô to một tiếng cha rồi dâng trà!”

Phong Tĩnh Đằng vỗ vỗ vai cậu: “Không cần dập đầu, nếu bị chảy máu ngược lại người đau lòng chính là tôi. Cậu phải biết cả người cậu đều thuộc về tôi, vì thế cậu phải hảo hảo bảo trọng nó.”

Nói xong, liền hôn lên trán Mai Truyền Kỳ.

“Cút đê!” Mai Truyền Kỳ tức giận đẩy người ra: “Tôi đang đã nói chuyện cho anh rồi, hiện giờ anh cũng phải kể chuyện của mình chứ?”

Phong Tĩnh Đằng chậm rãi thu hồi nụ cười, khuôn mặt lộ vẻ nghiêm túc: “Truyền Kỳ, có một chuyện, tôi cũng không biết có nên nói với cậu hay không.”

Mai Truyền Kỳ nghe thế, trong lòng đột nhiên khẩn trương, nghĩ thầm Phong Tĩnh Đằng lẽ nào chính là Cổ Phong, sau đó, muốn thừa nhận chuyện này với mình?

Cậu hỏi: “Là chuyện gì?” 

Phong Tĩnh Đằng nói: “Chính là chuyện liên quan đến tướng mạo An thúc.”

Mai Truyền Kỳ ngạc nhiên, buồn bực trợn mắt: “Phong Tĩnh Đằng, anh đang đùa sao? Dùng vẻ mặt nghiêm túc nói với tôi chuyện lúc nãy đã thảo luận qua, có phải anh muốn tôi ném anh ra ngoài không.”

Phong Tĩnh Đằng bình tĩnh nhìn cậu, thần sắc càng thêm nghiêm túc: “Không phải cậu rất muốn biết hình dạng An thúc ra sao sao?”

Mai Truyền Kỳ gật gật đầu.

Phong Tĩnh Đằng đỡ Mai Truyền Kỳ ngồi dậy, nghiêm túc nói: “Vậy hiện tại tôi có thể nói cho cậu, cậu vẫn luôn xem An thúc là cha mình, cùng Nguy Nguy, cũng chính là con trai của cậu cơ hồ như từ một khuôn đúc ra. Nếu không phải tôi biết Nguy Nguy là con cậu, tôi sẽ cho rằng Nguy Nguy mới chính là con của An thúc.”

Anh không biết mình đem chuyện này nói ra là đúng hay không, thế nhưng, anh cảm thấy đêm nay lão tổ tông an bày gian phòng này là có dụng ý khác, cũng không biết mình có đoán đúng ý lão tổ tông không nữa.

“Cái… cái gì!”

Câu này như một quả bom, triệt để khiến Mai Truyền Kỳ bị nổ đến choáng váng!

Phong Tĩnh Đằng không quản Mai Truyền Kỳ đang sững người, tiếp tục nói: “Ông nội cậu chẳng phải từng nói dung mạo Nguy Nguy rất giống bà nội nhóc sao? Nếu quả thật như vậy, tôi cảm thấy An Tư rất có thể chính là cha của cậu, nói cách khác, ông nội cậu nói bà nội nhưng thật ra là mỗ gia, chỉ có điều lấy cớ bà nội và mẹ để nói gạt cậu.”

Mai Truyền Kỳ lấy lại tinh thần, không tinh nói: “Ông ấy sao lại có thể là cha tôi?” 

Nếu An thúc là cha mình, rõ ràng vẫn ở bên cạnh nhưng sao lại không chịu nhận thức a?

“Cậu không phải rất hy vọng An thúc là cha mình sao? Hiện tại ông ấy rất có thể là cha cậu, sao cậu lại không dám nhận thức ông ấy?” Phong Tĩnh Đằng ngữ khí sắc bén nói.

“Không phải, tôi là… tôi…” đầu óc Mai Truyền Kỳ đột nhiên hỗn loạn, cảm thấy chuyện này đến quá đột ngột, nhất thời không thể tiêu hóa hoặc tiếp thu nổi.

Phong Tĩnh Đằng biết hiện tại tâm tình Mai Truyền Kỳ rất loạn: “Cậu đừng suy nghĩ nhiều nữa, lời lúc nãy chỉ là suy đoán của tôi mà thôi, An thúc không nhất định là cha cậu đâu. Bất quá, tướng mạo An thúc quả thật rất giống Nguy Nguy lúc trưởng thành, khi tôi thấy An thúc, tôi có thể tưởng tượng sau này Nguy Nguy lớn lên sẽ là bộ dạng gì.”

Mai Truyền Kỳ hỏi: “An thúc và Nguy Nguy quả thật rất giống nhau?”

“Ừm, mới đầu nhìn thấy An thúc tháo mặt nạ xuống, nháy mắt tôi đã bị chấn động.” Phong Tĩnh Đằng suy nghĩ một chút: “Kỳ thực mẹ cậu nếu có ảnh chụp thì không tính là bị tiêu hủy hoàn toàn, chỉ cần có tên, có thể tra trên quang não thân phận của mẹ cậu, còn nữa, chẳng phải cha cậu đã từng đăng ký kết hôn với mẹ cậu rồi sao? Chúng ta có thể xâm nhập hệ thống của Tổng cục dân chính để kiểm tra ghi chép việc đăng ký kết hôn của bọn họ, trên đó nhất định có ảnh chụp của mẹ cậu.”

Mai Truyền Kỳ xì cười: “Anh cho là trước đây tôi chưa từng nghĩ đến vấn đề này sao? Năm đó, tôi vì điều tra thông tin của bà, đặc biệt đăng ký học chương trình về quang não, thế nhưng tư liệu về bà đã bị mã hóa, đồng thời đặt thêm nhiều phần mềm bảo vệ phức tạp, tôi không cách nào phá giải được, vì thế không thể điều tra thêm nữa. Sau khi mẹ tôi qua đời, cha tôi đăng ký kết hôn nên đã hủy những ghi chép về bà, trên đó sớm đã không còn ảnh chụp của mẹ tôi nữa.”

Phong Tĩnh Đằng càng nghĩ càng cảm thấy khả nghi, hỏi: “Mẹ cậu tên gì?”

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play