Phong Tĩnh Đằng không trả lời, đưa tay nhìn đồng hồ, nói: “Đã đến giờ.”
Nói xong liền quay người rời đi.
“Đợi đã, Phong Tĩnh Đằng, con còn chưa trả lời ta.” Cổ Uyên nôn nóng vươn tay muốn bắt lấy Phong Tĩnh Đằng, lại bị đối phương né tránh, chỉ bắt được không khí.
Hắn hoảng loạn gào thét: “Phong Tĩnh Đằng, con đừng đi, con trở về cho ta, con đừng đi.”
Hắn biết mình ở chỗ này có liên quan tới đứa cháu này của hắn, hiện tại chỉ có đối phương mới có thể cứu hắn được.
Phong Tĩnh Đằng phảng phất không nghe được tiếng kêu của hắn đi thẳng về phía trước, đến ngay chỗ ngoặt liền dừng bước, nhìn thấy Xa Tu Nam trong phòng giam giải thích với quân nhân đứng bên ngoài: “Cha, con thực sự không cấu kết bọn khủng bố, con cũng không biết việc chuyển tín dụng điểm cho thủ lĩnh bọn khủng bố là như thế nào, cha, người phải tin tưởng con, con bị oan a, người nhất định phải điều tra rõ chuyện này.”
Xa Tu Nam tận lực duy trì vẻ ngoài bình tĩnh, nhưng giọng điệu lo lắng đã bán đứng tâm tình của hắn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT