Trọng tài vừa dứt lời, hai đội ngũ chạy như bay vào rừng, nháy mắt biến mất trước cổng, bất quá trong rừng đều lắp camera, không quản bọn họ đi đến đâu, ống kính đều thu hình được.

Vì hai đội ngũ đều tiến vào hai bên đông tây khác nhau, hơn nữa trên đường còn có vật quấy nhiễu, vì thế trong khoảng thời gian ngắn, hai đội ngũ không thể chạm mặt được.

Đặc biệt trong rừng nhân tạo còn có thực vật cùng dị thú thật giả khó phân biệt, quả thật như đang khảo nghiệm tốc độ phản ứng và năng lực quan sát của bọn họ.

Giả sử như có một con dị thú thật cùng một con dị thú giả lập đột nhiên chạy đến công kích bọn họ, nếu dùng đạn pháo thật công kích dị thú giả, con dị thú giả kia không thể đánh chết được.

Ngược lại, nếu dùng thương pháo điện tử cũng không thể đánh chết dị thú thật, ở đây muốn kiểm tra năng lực quan sát, trong khoảng thời gian ngắn phải phân biệt được con nào thật con nào giả, mới có thể dùng thương pháo phù hợp đối phó dị thú.

Ngoài ra, cây cối trong rừng cũng cảm thấy đặc biệt đau đầu, lúc tránh né công kích của dị thú thật, có khi sai lầm trốn phía sau cây giả lập, dị thú có thể xuyên thấu đại thụ công kích bọn họ, có lúc không để ý đụng vào cây thật, khiến người ta vô cùng căm phẫn.

Còn khi giải cứu con tin, nếu lúc con tin xuất hiện trong vòng ba giây không cứu ra được, vậy con tin sẽ chết, kết quả cuối cùng, trong lúc tức giận dùng sai loại súng đánh vào cơ giáp có con tin, hoặc giết nhầm con tin, vì thế bọn họ không thể tùy ý nổ súng, để cho con tin chết đi.

“Mọe nó, may mà chúng ta đã huấn luyện qua, nếu không đã sớm bị loại rồi.” Lư Côn nén giận nói.

Tề Cư vừa quan sát hoàn cảnh xung quanh vừa nói: “Mọi người phải chú ý quan sát, có thể dễ dàng phân biệt được thật giả, tỷ như cây cối, nếu có gắn camera chắc chắn là thật, không có bóng là giả. Khi công kích dị thú, dị thú thật đối mặt với thương pháo sẽ tỏ ra sợ hại, còn dị thú giả lập lại đặc biệt dũng mãnh. Còn giải cứu con tin, phải xem năng lực phản ứng của mọi người.”

Vùng phụ cận có khí cụ quấy nhiễu dụng cụ bọn họ tra xét, nếu không bọn họ cũng không cần tốn công đi quan sát con nào thật con nào giả.

“Việc này tôi cũng biết, chủ yếu là độ phù hợp không cao, năng lực phản ứng có chút khó khăn. Hiện tại ban ngày còn đỡ, đến tối sẽ khó đối phó hơn. Bất quá, may mắn chúng ta không đụng tới con tin, hơn nữa còn giải cứu được tất cả con tin, việc này rất hiếm rồi.”

“Con tin đều là đội trưởng cứu ra.” Nguyên Phong đột nhiên lên tiếng.

Hắn vẫn đi theo phía sau đội trưởng, vì thế mới thấy rõ nhất cử nhất động của cậu.

Không chỉ có sức quan sát cường hãn, hơn nữa tốc độc phản ứng quả thực khiến bọn họ muốn quỳ xuống cúng bái, nổ súng chuẩn xác đến trăm phần trăm, hơn nữa thương pháo thật và thương pháo điện tử luân phiên trao đổi không chút sai sót, thành thục như được luyện tập vô số lần.

Những người khác im lặng.

Mỗi lúc gặp được con tin, bọn họ thường dùng thương pháo thật để chặn giết cơ giáp, nếu không phản ứng kịp, nếu không có đội trưởng, bọn họ đã bị giết hết ít nhất hai lần.

Mai Truyền Kỳ dừng bước đứng lại nói: “Tôi quan sát một chút, nếu tiếp tục đi như vậy, e rằng ngày mai cũng chưa thấy được đội ngũ còn lại, hiện tại chúng ta phân nhiệm vụ đi.”

“Tôi đi trước mở đường, Lư Côn và Chu Cát chú ý động tĩnh hai bên, mọi người thương lượng đi, người nào chịu trách nhiệm dùng thương pháo thật, người nào chịu trách nhiệm dùng thương pháo hạt nhân, nếu như đồng thời xuất hiện dị thú thật giả, như vậy các người phụ trách công kích dị thú trước mặt là được, nếu như thương pháo thật đối mặt với dị thú giả lập hoặc ngược lại, các người liền lập tức thay đổi đối tượng công kích, cứ như thế, các người không cần luống cuống tay chân.”

Mai Truyền Kỳ suy nghĩ một chút: “Còn nữa, nếu đồng thời xuất hiện hai dị thú thật, như vậy người phụ trách thương pháo hạt nhân phải lập tức thay đổi để đối phó dị thú, còn nếu đều là dị thú giả lập, người phụ trách thương pháo thật không cần thay đổi thành thương pháo hạt nhân.”

Cậu phân công như thế bởi vì dị thú giả lập chỉ cần trúng một phát sẽ biến mất, nhưng nếu gặp dị thú thật cần hai ba phát mới đánh bại được.

Mai Truyền Kỳ tiếp tục nói: “Nếu con tin và dị thú đồng thời xuất hiện, người phụ trách thương pháo hạt nhân công kích cơ giáp giả lập bắt con tin, người phụ trách thương pháo thật đối phó dị thú, hiểu chưa?”

Lư Côn và Chu Cát lập tức đáp: “Đã rõ.”

“Tốt lắm, Tề Cư và Mã Vĩ phụ trách bên trái, Nguyên Phong, anh chú ý động tĩnh phía sau, chỉ cần dùng thương pháo thật là được, không cần thay đổi thương pháo hạt nhân, lúc dị thú không xuất hiện, anh giúp Tề Cư và Lư Côn công kích dị thú thật, không cần giải cứu con tin.”

Nguyên Phong hỏi: “Nếu trước mặt tôi xuất hiện con tin hoặc dị thú giả lập thì sao?”

“Lúc đó sẽ do người phụ trách sử dụng thương pháo hạt nhân hai bên giải quyết, vì thế, người phụ trách thương pháo hạt nhân phải theo sát bên cạnh Nguyên Phong, hiện tại, mọi người hãy thương lượng xem ai phụ trách loại thương pháo nào, sau khi bàn xong rồi tìm nơi dừng chân.”

Mọi người đối với sự phân công của cậu tương đối hài lòng, cách giải quyết như thế quả thật có thể thay đổi tình hình luống cuống tay chân như hiện tại.

Mai Truyền Kỳ thấy bọn họ đều đã vào vị trí, hạ lệnh: “Hiện tại tiếp tục tiến lên.”

Qua sự phân công vừa rồi, tốc độ của mọi người nhanh hơn nhiều, đặc biệt dưới sự mở đường của Mai Truyền Kỳ, tốc độ tăng lên gấp năm lần.

Cậu vừa liếc mắt liền chuẩn, phản ứng so với hai người cùng lúc còn nhanh hơn, hơn nữa không phạm sai lầm, năm người kia vừa kinh ngạc vừa bội phục, cảm thấy Thượng tá nếu không thu người này vào quân đội thì đó là một tổn thất lớn.

Qua bảy, tám giờ chiến đấu, sắc trời tối dần.

Lúc mặt trời mất bóng, loa phóng thanh công bố thành tích hai đội hôm nay: “Đội ‘Truyền Kỳ’ giải cứu 359 con tin, giết 436 dị thú, đội ‘Phong Thần’ giải cứu 378 con tin, giết 417 dị thú. Số liệu hai đội bằng nhau, hơn nữa tất cả con tin đều được giải cứu, dị thú đều bị giết. Tiếp đó, không có dị thú và con tin xuất hiện.”

Nghe loa phát thanh thông báo, Lư Côn thở phào nhẹ nhõm: “Cuối cùng cũng không cần giải cứu con tin và giết dị thú nữa.”

Những người khác cũng thở ra một hơi, thoáng thư giãn, tâm tình căng thẳng cuối cùng cũng được thả lỏng.

Mai Truyền Kỳ nhíu mày, lớn tiếng quát: “Đều lên tinh thần cho tôi, đừng cho rằng sau khi thông báo sẽ không có tình huống bất ngờ nào xảy ra.”

Năm người vừa nghe, trái tim liền nâng lên, tập trung tinh thần đề phòng bốn phía.

Mai Truyền Kỳ hạ lệnh: “Để buồng cơ giáp tắt ánh sáng bên trong, như thế có thể nhìn rõ cảnh vật bên ngoài. Không quản sẽ xảy ra chuyện gì, cứ vào vị trí lúc trước đã an bài.”

“Vâng.”

Mọi người tắt đèn trong buồng lái, chăm chú quan sát động tĩnh xung quanh.

“Cho dù mọi người biết phân biệt thật giả trong bóng tối, nhưng tôi cũng phải nhắc nhở một chút, những vật giả trong bóng đêm sẽ tỏa ra ánh bạc nhàn nhạt, hai mắt dị thú thật sẽ phát ra ánh sáng trong bóng tối, vì thế mọi người cần phải chú ý.”

“Vâng.”

Mai Truyền Kỳ nói: “Hiện tại tôi sẽ an bài trận hình, hai người một tổ, Nguyên Phong đi trước, đứng bên cạnh tôi, anh vẫn phụ trách thương pháo thật. Chu Cát sử dụng thương pháo hạt nhân sẽ đi bên cạnh Nguyên Phong, Lư Côn sử dụng thương pháo thật đứng bên cạnh Chu Cát, Mã Vĩ sử dụng thương pháo hạt nhân sẽ theo sát Lư Côn, Tề Cư sử dụng thương pháo thật đứng bên cạnh Mã Vĩ. Chúng ta bày trận hình tam giác, như thế mới có thể đối phó kẻ địch xung quanh.”

“Vâng.”

Mai Truyền Kỳ thấy mọi người dừng lại, hạ lệnh: “Chúng ta tiếp túc tiến về phía trước, đừng sao nhãng.”

Sáu người chỉnh tề bước về phía trước, ước chừng đi hơn nửa giờ, bọn họ đều không gặp phải bất cứ thứ gì, cho dù cây giả cũng không thấy, thế nhưng cách năm phút, Mai Truyền Kỳ sẽ ra lệnh mọi người tập trung tinh thần, không để tình hình yên tĩnh bên ngoài lừa gạt.

Qua mười lăm phút sau, trong rừng vẫn yên lặng như cũ, bọn Lư Côn lặng lẽ ngáp một cái.

Lúc này, Mai Truyền Kỳ đột nhiên nói: “Có động tĩnh.”

Năm người nhanh chóng lên tinh thần, nghiêm túc nghe động tĩnh bên ngoài, chỉ nghe đại thụ xung quanh vang lên ‘sàn sạt’.

Trên màn hình cơ giáp xuất hiện những điểm đỏ chi chít.

Chu Cát cả kinh: “Có rất nhiều dị thú hướng đến đây.”

Mai Truyền Kỳ lập tức nói: “Đừng lo, mọi người cứ làm theo sự bố trí công kích bọn chúng, những người phụ trách thương pháo thật nhắm trên cây, những người phụ trách thương pháo hạt nhân chú ý phía dưới, rất có thể sẽ xuất hiện con tin hoặc dị thú giả lập.”

“Vâng.”

“Nếu như dị thú thật xuất hiện dưới mặt đất, người phụ trách thương pháo thật sẽ giết nó, nghe rõ chưa?”

“Nghe rõ!”

Mai Truyền Kỳ tra xét những điểm đỏ tới gần, cách bọn họ chừng năm mươi mét, lớn tiếng hét: “Công kích.”

Người phụ trách thương pháo thật lập tức nã pháo lên cây, thỉnh thoảng còn chú ý động tĩnh trên mặt đất.

Người phụ trách thương pháo hạt nhân không dám lộn xọn, chỉ có thể chăm chú nhìn phía trước.

Mười phút ngắn ngủi trôi qua, bọn họ bắn được rất nhiều dị thú, trong đó cũng xuất hiện vài con tin và dị thú giả lập, bất quá đều bị bọn họ giết toàn bộ hoặc giải cứu thành công.

Trải qua một làn sóng dị thú tập kích, tổng cộng xuất hiện sáu lần, sau lần thứ sáu mới kết thúc, xung quanh khôi phục yên tĩnh.

Mai Truyền Kỳ hỏi: “Có bị dị thú đánh trúng không?”

Năm người trăm miệng một lời: “Báo cáo đội trưởng, không có.”

Chủ yếu là bọn họ được đội trưởng bảo vệ rất tốt, có vài lần bị dị thú công kích vào chỗ yếu, đều được đội trưởng giải cứu kịp thời.

“Vậy có giết nhầm con tin không?”

“Báo cáo đội trưởng, cũng không có.”

Bọn họ đều tập trung tinh thần nhắm vào những cơ giáp giả lập kia, hơn nữa chỉ cần phụ trách đánh giết cơ giáp nên sẽ không đánh sai.

Mai Truyền Kỳ biểu dương, cổ vũ bọn họ: “Tất cả mọi người đều lợi hại, mọi người nghỉ ngơi đi, tôi sẽ trông coi tiếp.”

Bọn Lư Côn cũng không tranh công nữa, lập tức thả lỏng tinh thần nghỉ ngơi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play