Edit: DK
Cuối cùng, ông Hầu được kiểm tra trong bệnh viện một ngày, ngủ qua đêm trong phòng bệnh, tuy tuổi đã cao nhưng sức khỏe rất tốt, ngoại trừ một cục u to do bị cây gậy đánh vào trán, không có gì nghiêm trọng xảy ra cả. Mộ Vân Sơn đi theo, chạy tới chạy lui, cô cảm thấy chóng mặt vì trả rất nhiều tiền khám bệnh. Sau đó, cô ngồi trong một góc phòng bệnh cả đêm, chỉ cảm thấy nhẹ nhõm hoàn toàn và yên tâm khi biết rằng ông lão thực sự không sao.
Mặc dù…chuyện đó không liên quan gì đến cô cả, nhưng việc ông lão vô tình đánh bất tỉnh bản thân khi cố dọa người khác bằng một thanh thép…Ai sẽ tin chứ? Có giải thích cũng vô ích nên cô miễn cưỡng thuyết phục bản thân rằng cô là thủ phạm.
Sau khi ông Hầu đã bình phục sức khỏe, cô thuê một chiếc xe hơi rồi gửi ông trở lại làng Huệ Lâm sau khi kiểm tra y tế vào ngày hôm sau. Còn những thứ như người nhặt bóng gôn, cô thậm chí còn không dám nghĩ đến.
Vận xui của Mộ Vân Sơn đang ập đến và cô chỉ tìm cách giải quyết tình hình một cách ổn thỏa, nhưng cô không biết rằng một cơn bão thậm chí còn lớn hơn…đang lặng lẽ đến gần cô.
Lúc cô đưa ông Hầu đến Bệnh viện số 3 của thành phố B, một người nào đó đã nhận ra cô rồi bí mật chụp một vài bức ảnh cũng như quay video lại. Trong khi cô đang khó khăn đưa ông Hầu trở lại làng Huệ Lâm, một bài đăng có tiêu đề: “Cực sốc! một nữ phát thanh viên nổi tiếng trước đây công khai hành hung một cụ ông trăm tuổi, sự thật là…” đã bắt đầu lan truyền trên internet."
Nội dung của bài đăng: nữ phát thanh viên của chương trình phát sóng trực tiếp GM “Mộ Vân Sơn Mộ Côn Luân” đã hành hung một ông lão trăm tuổi, khiến ông bị thương nặng và hôn mê. Đồng thời, một bức ảnh được đính kèm cho thấy ông Hầu được khiêng ra khỏi xe cứu thương và Mộ Vân Sơn ở bên cạnh. Chủ nhân của bài đăng đã sử dụng trí tưởng tượng của họ để nói về các bức ảnh, người đó cho rằng ông lão trăm tuổi này đã dàn cảnh giả ngã bên vệ đường nhằm mục đích tống tiền. Theo bài đăng, Mộ Vân Sơn tình cờ đi ngang qua và đỡ ông lão dậy rồi bị tống tiền. Mộ Vân Sơn, người chỉ bị ám ảnh bởi những người nổi tiếng, không thèm tôn trọng người già, quan tâm đến người trẻ, đã hành hung một ông lão, khiến ông bị thương nặng và hôn mê. Bên dưới còn có một video clip khác, quay cảnh ông Hầu được đẩy khẩn cấp vào phòng cấp cứu. Trong video, một bác sĩ trong phòng hỏi: “...ông bị thương như thế nào vậy? Ông có bị ngã không?” và sau đó Mộ Vân Sơn, người đi vào cùng với ông lão trả lời: “Đó là do bị một thanh thép đánh.”
Bổ sung cho lời giải thích được cung cấp ở bài đăng trước đó, nó hoàn toàn đáng tin và không có bất kỳ sơ hở nào.
Tin tức này ban đầu không tạo ra nhiều sự chú ý cho đến khi một người hâm mộ từ câu lạc bộ người hâm mộ Chung Côn Luân vô tình nhấp vào nó.
Đột nhiên, bài báo này có lượng truy cập tăng đột biến và vô số người bắt đầu để lại bình luận bên dưới, bày tỏ sự kinh ngạc của họ.
“Cái gì? Không phải Mộ Vân Sơn đã chết rồi sao?”
“Không phải Mộ Vân Sơn đã chết sao? +1”
“Không phải Mộ Vân Sơn đã chết sao? +10086”
“Truy tìm chân tướng, chẳng phải hoàng hậu Mộ bị bệnh nan y ép Côn Luân gả cho tiện nhân sao? Rốt cuộc bệnh nan y là giả hả??? Đây là một loại thao túng sao?”
“Thảo nào đám cưới Côn Luân của chúng ta đang diễn ra giữa chừng thì tên đáng khinh đó nhảy xuống biển — chắc là vì Côn Luân phát hiện ra rằng căn bệnh nan y của cô ta là giả! Sự thật đã được phơi bày, và kẻ đáng khinh kia sẽ không còn lối thoát.”
“Mấy kẻ hay ăn vạ thì đời nào chả gặp, hèn gì đi trên đường gặp phải người trăm tuổi, đáng đời lắm!”
“Tôi không thể tin được cựu chủ tịch của chúng tôi lại đánh người, cô ấy là một người hiền lành mà.”
“Người ở phía trên bị tẩy não à? Mộ Vân Sơn đến cưỡng hôn còn làm được, thì còn có chuyện gì cô ta không làm được nữa? nếu là người hiền lành thì nên chết trong im lặng đi, yêu một người thì nên làm cho người đấy hạnh phúc, cho đi là thứ bản thân tự nguyện làm, đã vậy còn mong cầu sự đền đáp là có ý gì? Còn xét về tình hình hiện tại, căn bệnh nan y cũng có thể là giả. Không còn nghi ngờ gì nữa, cô ta là một con mụ mưu mô.”
“Buồn thay cho Côn Luân của chúng tôi lại gặp phải người như này.”
“Buồn thay cho Côn Luân, gặp phải một vụ lừa đảo hôn nhân.”
“Buồn thay cho Côn Luân +1.”
“Công việc” mà Mộ Vân Sơn đã từ chức trước khi quyết định cầu hôn thực sự là nữ phát thanh viên của chương trình phát sóng trực tiếp GM. Cô đã nổi tiếng trên nền tảng này và đã phát đi nhiều tin đồn mà cô đã biết về Chung Côn Luân trong nhiều năm. Ngoài ra còn có nhiều người hâm mộ trung thành trên nền tảng này. Khi cô quyết định từ bỏ nghề dẫn chương trình, nhiều người đã cảm thấy buồn và ra sức níu kéo, không nỡ để cô ra đi.
Tuy nhiên, sau một đêm dậy sóng dư luận, từ khóa “Không phải Mộ Vân Sơn đã chết sao?” và “Tôi cảm thấy tiếc cho Côn Luân” đã trở thành chủ đề nóng được tìm kiếm phổ biến. Nhiều người hâm mộ từng ủng hộ và thích cô giờ đang quay lưng lại, và những người hâm mộ của Chung Côn Luân vốn đã vô cùng bất bình với hành vi cưỡng hôn của cô lại càng tức giận hơn, ráo riết chỉ trích và muốn trừng phạt nghiêm khắc người phụ nữ này.
Thanh thế to lớn của cuộc thảo phạt này đã làm kinh động đến Chung Côn Luân đang vuốt ve mèo con.
Một ngày sau khi anh tìm kiếm Mộ Vân Sơn trong vô vọng vào nửa đêm, một chú mèo con sọc trắng cam đã được một nhân viên bảo vệ đáng tin cậy giao đến. Chung Côn Luân và con vật nhỏ tròn xoe mắt nhìn nhau rất lâu, anh dành cả ngày để tra cứu kiến thức khoa học phổ thông về nuôi mèo, cuối cùng anh thuê một bác sĩ thú y từ bệnh viện thú cưng đến giúp anh chăm sóc con mèo.
Bệnh viện thú cưng Tâm Tâm là chuỗi bệnh viện thú cưng lớn nhất ở thành phố B. Đây cũng là lần đầu tiên bác sĩ Trần nhận được cuộc gọi từ một khách hàng yêu cầu điều trị tại chỗ vì không thể nuôi mèo, thật là tình huống dở khóc, dở cười. Bác sĩ đã chuẩn bị một loạt dụng cụ cho ăn tự động cho vị khách hàng không biết nuôi mèo nhưng sẵn sàng chi tiền này — bao gồm: máy cho uống nước tự động, máy cho ăn tự động, găng tay xơ, hộp vệ sinh tự động cho mèo, chuột điều khiển từ xa, v.v. . bác sĩ đã dành cả ngày ở nhà Chung Côn Luân để dạy anh cách chăm sóc mèo, và cuối cùng để anh học cách sử dụng các dụng cụ.
Khi bác sĩ Trần rời đi, Chung Côn Luân vẫn trong tình trạng căng thẳng như con mèo của anh, cả hai đều rất bất mãn với nhau và không có khả năng hòa giải.
Tình trạng xù lông của mèo con kéo dài ba ngày, đến ngày thứ tư, Chung Côn Luân ra ngoài tham gia để một chương trình, vào ngày thứ sáu quay lại thì thấy mèo con đã bị vứt ở nhà, nằm co ro bên cạnh chiếc máy tự động cho ăn và ngủ thiếp đi , biến thành một viên bánh mèo dẹt. Căn phòng quá lớn, con mèo con bám vào máng ăn như thể chỉ có nơi đó mới mang lại cho nó cảm giác an toàn. Chung Côn Luân ngồi xổm bên cạnh và quan sát nó một lúc lâu rồi nhẹ nhàng chạm vào lưng nó. ( truyện trên app tyt )
Con mèo con lật người, lộ bụng ra vẻ ngơ ngác.
Anh xoa bụng con mèo một lần nữa, cảm thấy kỳ diệu rằng anh và con mèo đã thực sự hòa giải.
Anh đặt tên cho chú mèo con màu trắng cam là “Đẹp trai thứ hai trên thế giới.”
Những ngày vuốt ve mèo con luôn trôi qua một cách nhanh chóng, bởi vì Mộ Vân Sơn thực sự không còn xuất hiện nữa, và rồi Chung Côn Luân đã sớm quên mất cô đã rời đi. Cho đến khi anh Chu gọi cho anh và nói rằng…anh lại đang trong danh sách tìm kiếm nóng.(Ứng dụng TᎽT)
Sau đó, Chung Côn Luân đọc tin tức một cách cẩn thận và anh thực sự bị sốc vì sự kết hợp liền mạch giữa ảnh, video và nội dung — Anh hoàn toàn tin không một chút do dự — Một người phụ nữ như vậy có thể làm gì khi bỏ mặc anh ta để nhảy xuống biển vào ngày cưới linh thiêng đó? Bản thân anh dù không tức giận như người hâm mộ về việc bị cưỡng hôn nhưng lại đánh một cụ già, thậm chí đánh bất tỉnh trong bệnh viện — Đây không phải là điều mà một người bình thường sẽ làm!
Nữ nhân vật phản diện này đã trở nên loạn trí điên cuồng, chuyển từ trạng thái bất thường đến trạng thái điên loạn.
Thật quá đáng sợ.
Nếu nói rằng, trước trò hề đám cưới đó, Chung Côn Luân vẫn còn một chút tình cảm với Mộ Vân Sơn, một người mắc bệnh nan y hoàn toàn phù hợp với triết lý về tình yêu bất hạnh của anh; sau khi Mộ Vân Sơn nhảy xuống biển, cô đã làm cho anh mất mặt, khiến anh vừa ngạc nhiên vừa tức giận, đồng thời nuôi mối hận sâu sắc trong lòng; không thể tin được và kinh hãi như thế nào sau khi nhìn thấy cô đánh một ông lão.
Không được! Anh nhất định phải đề phòng nghiêm ngặt hơn, nữ quỷ điên cuồng này nhất định sẽ tăng cường quấy rối, nửa đêm có thể trèo qua cửa sổ vào... Chung Côn Luân vô cùng sợ hãi, nếu anh không nhượng bộ, liệu cô có dùng đến dao không?
Anh ngay lập tức gọi cho anh Chu và yêu cầu tăng số lượng vệ sĩ.
Anh Chu và Mộ Vân Sơn đã đấu trí với nhau trong nhiều năm, am hiểu sâu sắc về sức chiến đấu của người hâm mộ cuồng tín này nên rất đồng ý với yêu cầu của Chung Côn Luân và sẵn sàng đồng ý.
Chỉ số xui xẻo của Mộ Vân Sơn đang tăng lên mỗi ngày, nhưng cô không hề hay biết điều đó và vẫn đang tìm việc. Cô không nhận ra rằng mình đã nổi tiếng trở lại cho đến khi cô bất ngờ bị người phục vụ chỉ vào mũi và chửi là: một con đĩ trong khách sạn nhanh nơi cô đang tạm trú.
Ban đầu cô dự định tìm một công việc bán thời gian đơn giản, sau đó đến trường để thoát khỏi kỳ nghỉ phép dài hạn và yên ổn hoàn thành việc học. Mặc dù nghề chơi gôn có phần đặc biệt, nhưng nó cũng là một hy vọng và hướng đi mới cho tương lai của cô. Tuy nhiên, tin tức giả bất ngờ đã phá hỏng mọi thứ, không chỉ các học sinh có thể đối xử với cô bằng sự thù địch, mà nhà trường cũng phải lo lắng về một học sinh có vấn đề như cô, người có khuyết điểm ở khắp mọi nơi, vì vậy việc cho phép cô nhập học chắc chắn sẽ mang lại rắc rối cho nhà trường.
Chuyện đi học còn phải chờ cơ hội khác, may là cô được nghỉ ốm dài ngày.
Về…sự tấn công dữ dội của những lời chỉ trích trên mạng, cô cũng đã từng chứng kiến và tham gia vào những trận khẩu chiến nảy lửa nên không ảnh hưởng nhiều lắm, cô sẽ không buồn vì điều này... Rốt cuộc, bản thân cô đã trải qua một phần lớn những điều nhục mạ đó trong quá khứ. Cô thực sự đã làm những điều lố bịch như xâm phạm quyền riêng tư, cưỡng hôn rồi nhảy xuống biển, cũng không thể giải thích rằng cô thực sự mắc bệnh nan y khi đó, không phải dựng chuyện, đó là tình yêu chân thành từ một kẻ không có não, không phải từ sự phù phiếm.
Mộ Vân Sơn cảm thấy sâu sắc rằng cô đã lạm dụng ngón tay vàng của mình quá mức đến nỗi tự hủy hoại bản thân mình không còn chỗ để cứu vãn. Trong lúc bất lực, cô chợt nảy ra một ý tưởng quái đản. Ba chữ “Mộ Vân Sơn” dường như không thể chuộc lỗi, và cô tự hỏi liệu mình có thể đổi tên, tạm biệt quá khứ và bắt đầu lại với một danh tính mới hay không.
Vì không có việc làm, tốt nhất là hành động ngay bây giờ.
Sáng sớm hôm sau, Mộ Vân Sơn mang sổ hộ khẩu đến văn phòng đăng ký hộ khẩu để xin sửa đổi tên.
Trong phòng đăng ký hộ khẩu, có một chàng trai trẻ với vẻ ngoài lạnh lùng và nghiêm nghị, đôi lông mày sắc nét và đôi mắt sắc lẹm, toát lên vẻ mạnh mẽ. Mộ Vân Sơn nhìn vào tấm biển trên cửa sổ, nó cho biết tên của điều phối viên chịu trách nhiệm tư vấn và cấp chứng chỉ, và tên của anh ta là Cao Lãnh…Ách.
“Thời buổi bây giờ các điều phối viên trông rất đẹp trai ha?”
“Có chuyện gì vậy?” Cao Lãnh lạnh lùng liếc nhìn cô.
“À, chào anh, tôi muốn hỏi một chút, nếu tôi muốn đổi tên thì…điều kiện là gì?” Mộ Vân Sơn thận trọng hỏi, “Tôi không nghĩ tên hiện tại của tôi hay cho lắm.”
“Sổ hộ khẩu.” Cao Lãnh cầm lấy sổ hộ khẩu của cô rồi do dự một lúc khi nhìn thấy tên cô. “Không có ký tự hoặc thuật ngữ nào không phổ biến có thể gây hiểu lầm hoặc xúc phạm trong tên của cô. Hơn nữa, cô là người trưởng thành nên không thể thay đổi nó được.”
“Cán bộ cảnh sát, tên của tôi thực sự không hay, tôi chỉ muốn thay đổi nó và bắt đầu tất cả lại từ đầu, tìm một công việc hoặc một cái gì đó để làm …” Mộ Vân Sơn nói, “Anh biết tôi muốn nói gì mà.” Cô nhận thấy sự do dự nhất thời của anh ta.
Cao Lãnh cảm thấy nghẹn ngào trong giây lát bởi câu nói “Anh biết tôi muốn nói gì mà”. “Tôi không phải cảnh sát... Nếu cô nhất quyết đòi đổi tên, điều đó không hoàn toàn bị cấm trong trường hợp đặc biệt. Tuy nhiên, cô nên cân nhắc kỹ. Đổi tên người lớn mà không có lý do chính đáng có thể dẫn đến nhiều rắc rối. Ví dụ như bằng cấp học thuật, bằng tốt nghiệp, thẻ ngân hàng…tất cả những thứ này sẽ bị ảnh hưởng. Cô đã thực sự suy nghĩ kỹ chưa?.”
Cô thực sự chưa suy nghĩ thông suốt.
Người thanh niên lạnh lùng và nghiêm nghị nhìn cô, nhướng mày. “Nếu cô chỉ đang tìm một công việc và gặp khó khăn, trung tâm dịch vụ quản lý toàn diện thành phố hiện đang tuyển dụng. Cô có thể thử một lần, yêu cầu của họ rất thấp.”
“Hả? À…” Mộ Vân Sơn lơ đãng ngẩng đầu nhìn anh ta. “Nhưng tôi đã nghỉ học đại học, và chuyên ngành của tôi cũng không tốt lắm.”
“Không sao đâu, họ cần người.” người thanh niên lạnh lùng và thiếu kiên nhẫn đáp lại.
“Nhưng tôi không có bất kỳ chứng chỉ nào.” Mộ Vân Sơn bối rối nói. “Trung tâm dịch vụ quản lý toàn diện thành phố nghe có vẻ rất uy tín, đó không phải là một nơi bình thường.”
“Về cơ bản họ chấp nhận bất kỳ ai.” Cao Lãnh nói: “Một người như cô... sẽ không bị bọn họ từ chối.”
“Vì sao vậy?”
“Vì mức lương thấp.”
Khi Chung Côn Luân nhìn thấy tin tức về Mộ Vân Sơn, anh ngay lập tức chỉ định hai vệ sĩ ở bên anh gần như 24 giờ một ngày. Cùng lúc đó, phản ứng của Mộ Vân Sơn khi xem tin tức là đến đồn cảnh sát để đổi tên.
Kết quả cuối cùng là…Chung Côn Luân đã tham gia một chương trình du lịch. Ban đầu được mời giới thiệu về danh lam thắng cảnh và thú vui du lịch nhàn nhã, quý ông này đã dẫn theo hai vệ sĩ mặc đồ đen theo suốt hành trình. Đi đến đâu anh cũng tỏ ra căng thẳng và tạo ra bầu không khí mang cảm giác luôn có người âm mưu hại mình, hoàn toàn khác xa với chương trình du lịch giải trí đã định sẵn.
Song, Mộ Vân Sơn đã không đổi tên. Cô đã tìm được việc làm và thoát khỏi cuộc sống cơ cực.