Edit: DK

Lúc cô vừa mở to mắt, trước mắt cô là khung cửa sổ gỗ màu trà sữa, cửa sổ có treo màng trắng, theo gió thổi vào nhà, phấp phới trước giường.

Bên ngoài cửa sổ là cả một khu rừng, làn gió nhẹ thoang thoảng hương cây, núi non xanh biếc dường như xuyên qua cửa sổ vào phòng.

Mọi thứ trông thật tuyệt vời.

Bỗng cô chớp mắt rồi từ trên giường ngồi dậy, nhìn lại chính mình—Ahh! Cô mặc một chiếc váy ngủ bằng vải cotton trắng muốt như tuyết, trông rất nữ tính, tuổi còn trẻ, tay chân hoàn chỉnh và cử động linh hoạt. Sau đó cô rời khỏi giường rồi nhìn vào gương —người trong gương có dung mạo thật đẹp, trông rất quen, tóc ngắn — cô cảm thấy mình không nên để tóc ngắn — nhưng không sao cả.

Cô bối rối, dường như quên mất chính mình là ai.

“Ahh!” Sau lưng vang lên một giọng nữ lanh lảnh, một bác gái người ngoại quốc da trắng, dáng người mập mạp đẩy cửa bước vào, nhìn thấy cô đứng dậy, kinh ngạc ôm lấy cô từ phía sau, “.....#@%@%#¥……#……#%……” 

Cô không thể hiểu bác gái kia nói gì.

Bác gái người ngoại quốc xúc động ôm chặt lấy cô, nói một tràng dài dài những từ nước ngoài với đủ loại thăng trầm, thanh điệu du dương cho đến gằn giọng — đến khi thấy cô ngơ ngác, không biết chuyện gì mới lộ ra vẻ khó hiểu rồi dừng lại.

“Này…Ở đây có ai nói được tiếng Trung không?” cô cảm thấy người bác gái kia dường như rất quen biết cô, nhưng vẫn vẻ mặt tỉnh bơ, “Tôi không hiểu được tiếng Anh.”

Bác gái bối rối nhìn chằm chằm vào cô, sau đó bấm một cái chuông nằm trên tường trong phòng —Ring ring ring — tiếng chuông inh ỏi vang lên khắp hành lang, có mấy người nước ngoài mặc đồng phục màu xanh nhạt từ bên ngoài lao vào, tư thế vội vã như lúc cấp cứu bệnh nhân nguy kịch, nhìn rất giống bác sĩ... ồ... ...Cô đột nhiên phản ứng—

Bọn họ thật sự là bác sĩ.

Còn bác gái ngoại quốc là một y tá.

Căn phòng tráng lệ này dường như là một phòng bệnh. 

Đây… là một viện điều dưỡng nước ngoài.

Mặc dù…Mặc dù mình không nhớ mình là ai nhưng mình chắc chắn mình là người Trung Quốc…. Chẳng lẽ???? Chẳng lẽ rằng mình từng là một phụ nữ giàu có, thông thạo ngoại ngữ, sau một trận ốm liệt giường phải đến đây chữa trị, rồi một ngày bỗng nhiên mất trí nhớ? hoặc có thể mình là một người lớn lên ở nước ngoài nhưng có thể nói tiếng Trung Quốc, sống ở nơi này vì một căn bệnh nan y, rồi đột nhiên mất trí?.

Một số bác sĩ ngoại quốc đã khám cho cô cẩn thận rồi thì thầm một lúc. Sau đó, qua trao đổi với người bác gái ngoại quốc, có lẽ họ đã hiểu chuyện gì đã xảy ra. Tiếp đến, một bác sĩ tóc hoa râm, trông giống người phương Đông, mỉm cười đưa cho cô một cuốn tạp chí rồi vỗ vai cô, ra hiệu rằng cô có thể đọc nó.

Đó là một cuốn tạp chí tiếng Trung có hơi cũ, cô nhận lấy một cách rất biết ơn. Rồi thầm nghĩ, Chẳng lẽ đây là phương pháp tân tiến nhất để chữa trị bệnh mất trí nhớ? — Đọc tạp chí á? 

Thấy cô nhận lấy cuốn tạp chí, các bác sĩ và y tá rời khỏi phòng bệnh rồi đóng cửa lại để cho cô có không gian riêng tư.

Mình chỉ muốn biết Mình là ai…. tại sao Mình lại ở đây…. Mình không có tâm trạng để đọc cái gì hết — 

Trong thâm tâm, cô tự xưng là “mẹ già” cảm thấy một nỗi tức giận không tên rồi lật tờ tạp chí cũ, để lộ trang bìa và nhìn thấy mặt trước của nó — Phía trước cuốn tạp chí là một tấm ảnh cưới cực kỳ tráng lệ.

Đó chính là cô…. và một anh chàng cực kỳ đẹp trai, nhưng lại mang vẻ mặt thiếu kiên nhẫn.

Ôi trời ơi!

Cô bối rối dùng bàn tay đang run rẩy lật trang đầu tiên của cuốn tạp chí.

Trên trang đầu tiên của tờ tạp chí cũ, một dòng tiêu đề gây sốc được viết bằng phông chữ to, đậm hình tia chớp—Mộ Vân Sơn bị dọa giết, Chung Côn Luân được "ra lệnh" kết hôn!

Cái quái gì đây? Cô gái mất trí nhớ vội vàng lướt qua một tạp chí đường viền hoa của ngành giải trí, tạp chí này đã dùng hai phần ba trang để miêu tả một trò cười bê bối lớn trong ngành giải trí — Người hâm mộ nữ, Mộ Vân Sơn, chủ tịch câu lạc bộ người hâm mộ toàn cầu của Chung Côn Luân, một sinh viên trẻ nổi tiếng, đã thông báo tại buổi hòa nhạc lưu diễn của Chung Côn Luân rằng cô được chẩn đoán mắc bệnh u não và sắp chết, đồng thời yêu cầu Chung Côn Luân kết hôn với cô để hoàn thành tâm nguyện lớn nhất trong cuộc đời. Vào thời điểm đó, toàn bộ không khí buổi hòa nhạc tràn ngập sự chế nhạo, nhiều người liên tục la ó, trong bầu không khí đó, cô cầu xin ước mơ thành hiện thực và cầu mong sự đền đáp, Chung Côn Luân trong một phút thiếu suy nghĩ đã thực sự đồng ý. 

Tạp chí này đã mô tả chi tiết sự nghiệp của cô Mộ Vân Sơn từ một người ngây thơ, hâm mộ cuồng nhiệt Chung Côn Luân đến cuối cùng trở thành một người phụ nữ thành công, người đã đạt đến đỉnh cao của sự nghiệp. Cái tên Mộ Vân Sơn nghe không giống tên con gái. cha mẹ cô đều là giáo viên cấp hai, hai người đã nuôi dạy cô với sự giáo dục nghiêm khắc, cô không được đối xử như một đứa con gái bình thường. Từ tiểu học đến lớp chín, cô Mộ Vân Sơn không phải là một người hâm mộ những người nổi tiếng, mà là một học sinh có thành tích xuất sắc trong học tập. Mọi thứ đột ngột thay đổi vào mùa hè sau kỳ thi tuyển sinh cấp hai, khi bố mẹ cô đột ngột ly hôn. người mẹ quyết định thôi việc, bỏ đi theo một người đàn ông mà bà đã ngoại tình rồi chuyển đến Canada sinh sống, người bố thì chìm đắm nỗi buồn trong rượu chè và rời đi vào một buổi sớm trời mưa, không bao giờ trở về nhà nữa. Cô trở thành một đứa trẻ mồ côi ở tuổi mười lăm rồi được người thân nhận nuôi, bất chấp những thử thách mà cô phải đối mặt, Mộ Vân Sơn vẫn kiên cường không bỏ cuộc — Trong thời gian đó, cô cực kỳ say mê một nhóm nhạc thần tượng tuổi teen mới nổi tên là "Bạc hà và hoa nhài".

Vào thời điểm đó, cô yêu say mê một thành viên tên là Chung Côn Luân đến từ nhóm nhạc này gồm mười một chàng trai trẻ tuổi từ mười lăm đến mười sáu hay được cho là ngọt ngào và đáng yêu. Trước khi anh trở nên nổi tiếng, cô đã tổ chức các câu lạc bộ người hâm mộ cho anh, điều phối các chiến dịch hoán đổi phiếu bầu khác nhau, tạo ra sự nổi tiếng cho Chung Côn Luân và thậm chí sẵn sàng hơn thua với những người khác trên mạng vì anh... là tất cả những việc mà người hâm mộ bình thường sẽ làm. Mộ Vân Sơn cũng đã … theo dõi Chung Côn Luân — cố ý gây ra một vụ tai nạn giao thông liên quan đến chiếc xe mà vú nuôi của Chung Côn Luân đang lái, nhằm ăn vạ — lén lút trốn ngoài nhà của anh, và theo dõi khoảnh khắc khi ánh sáng trong cửa sổ nhà anh vụt tắt — giả làm người giao hàng để tặng quà — sử dụng máy ảnh chất lượng cao để quay phim cửa sổ nhà anh…..

Cô đã tiêu hết số tiền thừa kế của người bố đã mất tích của mình để mua quà và tặng cho Chung Côn Luân, hỗ trợ Chung Côn Luân trong suốt những thời điểm thăng trầm sự nghiệp của anh, gửi quà và hoa khi anh thành công và tổ chức các chiến dịch gây quỹ cộng đồng để hỗ trợ khi anh gặp khó khăn. Cô còn cam kết giúp đỡ anh đến mức thậm chí còn đi xa đến độ thế chấp căn nhà của bố mẹ mình để vay một khoản tiền nhằm hỗ trợ Chung Côn Luân.

Chung Côn Luân trước đây được biết đến là một phần của nhóm nhạc "Bạc hà và hoa nhài" với hình ảnh là một thiếu niên dễ thương và ngọt ngào. Khi sự nghiệp thăng tiến, Chung Côn Luân dường như trở nên nổi loạn và lôi cuốn hơn, rũ bỏ hình ảnh trước đây và trở thành một người nổi tiếng được nhiều người biết đến.(Ứng dụng TᎽT)

Ngay khi sự nghiệp của anh đang cất cánh, Mộ Vân Sơn được chẩn đoán mắc bệnh ung thư não.

Và cô đã làm một điều điên rồ nhất — trong tiết mục tặng hoa của một buổi hòa nhạc, cô đã cầu hôn Chung Côn Luân.

Sau đó, Chung Côn Luân đồng ý.

Đây cũng là thời điểm cuộc đời của cô gái Mộ Vân Sơn trở nên huy hoàng.

Xàm xí! Xàm… xí…hết … sức!

Tin tức từ cuốn tạp chí như sét đánh ngang tai! Cô nhìn chằm chằm vào bức ảnh cưới đó —Người phụ nữ có nụ cười má lúm đồng tiền vô cùng xinh đẹp kia chính là cô — Nhớ ra rồi!

Cô là Mộ Vân Sơn.

Cô thực sự đã nhớ ra…. nhớ việc cô đã trèo qua hàng rào điện vào đêm khuya để theo dõi Chung Côn Luân, cũng nhớ rất rõ việc cung cấp hỗ trợ tài chính ẩn danh đến 700 vạn nhân dân tệ cho Chung Côn Luân khi anh lâm vào khó khăn, cô cũng nhớ rằng cô đã tự mình chọn chiếc váy và tràn đầy mong đợi để đến buổi chụp ảnh cưới; cũng nhớ rõ ràng chính mình đã mạnh mẽ yêu cầu Chung Côn Luân tổ chức đám cưới trên đảo Saipan, vào ngày đó, cô trong bộ váy cưới gieo mình xuống biển rộng, quyết định giải thoát cho Chung Côn Luân.

Cô trong bộ váy cưới ôm theo một bó bông hồng, gieo mình xuống biển rộng.

Nhưng mà … Mộ Vân Sơn vẫn còn sống, cô chạm chạm vào mái tóc ngắn và phát hiện một vết sẹo trên da đầu của mình.

Nơi này chính là một viện điều dưỡng.

Cô có thể đã trải qua một cuộc phẫu thuật cực kỳ nguy cấp.

Khối u não đã được điều trị thành công chưa?

Thật sao! Sau khi khối u não được chữa lành, cô cảm thấy một bầu trời cao, mây trắng như thoát khỏi những ràng buộc, thế giới rộng lớn như vậy, cơ thể tuyệt vời với đồ ăn ngon, và người vì Chung Côn Luân mà dốc hết tâm sức đến mức phá nát gia đình và tìm đến sinh tử... rốt cuộc là ai? Mình có bị bệnh tâm thần không? Ahh…mình đúng là bị bệnh não, nhưng giờ mình đã khỏi bệnh rồi.

Phải làm gì bây giờ?

Người đó... ông Chung Côn Luân xui xẻo, người không may bị cái cô mắc bệnh tâm thần ép kết hôn, cô chỉ muốn hỏi họ có giấy đăng ký kết hôn không? sẽ rất tuyệt nếu cuộc hôn nhân không được đăng ký chính thức. Nhưng nếu thật sự xảy ra, anh sẽ nhanh chóng ly hôn với cô…phải không?

Mộ Vân Sơn lật xem ngày đăng của cuốn tạp chí, rồi nhìn đồng hồ trên bàn — Đã tròn một năm kể từ ngày cô kết hôn và nhảy xuống biển.

Hai ngày sau, với sự giúp đỡ của một tình nguyện viên người Trung Quốc tại viện điều dưỡng Maria, Mộ Vân Sơn cuối cùng đã liên lạc được với bác sĩ để xác nhận, cô thực sự đã được cứu sau khi rơi xuống biển trong bộ váy cưới rồi nhanh chóng được đưa đến bệnh viện. Tình trạng cô lúc đó bị hôn mê sâu và có một khối u não cần được cắt bỏ. Cô ngay lập tức được đưa đến một bệnh viện địa phương, nơi cô được phẫu thuật khẩn cấp và cắt bỏ khối u — Kết quả kiểm tra cho thấy kích thước của khối u não mặc dù không nhỏ nhưng là một khối u lành tính. Sau khi khối u được cắt bỏ, Mộ Vân Sơn vẫn ở trạng thái thực vật và Chung Côn Luân đã chuyển cô đến viện điều dưỡng Maria.

Từ đó Chung Côn Luân cũng chưa bao giờ xuất hiện kể từ khi cô chuyển đến đây.

Nhưng Chung Côn Luân đều đã chi trả toàn bộ chi phí chữa trị cho Mộ Vân Sơn trong quá trình điều trị.

Lúc Mộ Vân Sơn biết Chung Côn Luân chưa bao giờ xuất hiện lại, cô bắt đầu thở phào nhẹ nhõm, ngay sau đó cô lại nghe thấy mình có nợ một số tiền lớn cho các hóa đơn y tế, khiến cô không khỏi hoảng hốt. Tình nguyện viên Trung Quốc giải thích cho cô có chút nhầm lẫn: “cô không cần phải trả lại tiền cho anh ta vì anh đã thanh toán toàn bộ hóa đơn cho cô rồi. Cô là vợ của anh ấy, là người mà anh ấy yêu thương nhất…”

Không không không, toàn bộ chuyện này chỉ là hiểu lầm, anh ta không phải chồng tôi, càng không nên là chồng tôi, tất cả chuyện này là do một kẻ tâm thần gây ra. Mộ Vân Sơn cố gắng không giải thích về hoàn cảnh hiện tại của mình với người tình nguyện. Bác sĩ lắng nghe mô tả về tình trạng của cô rồi giải thích vị trí của khối u trong não — đó là khu vực cụ thể liên quan đến việc điều chỉnh cảm xúc và tổn thương nếu xảy ra bất thường ở khu vực này có thể dẫn đến các vấn đề về cảm xúc như hoang tưởng và ảo tưởng. Kích thích cảm xúc mãnh liệt có khả năng gây ra tổn thương ở khu vực này.  ( truyện trên app T Y T )

Rất có thể cô đã phát triển khối u não do bị kích thích cảm xúc quá mạnh, trong khoảng thời gian mẹ cô bỏ đi năm mười lăm tuổi và bố cô mất tích. Do khối u, cô có thể đã nảy sinh tình yêu mãnh liệt và ám ảnh với Chung Côn Luân.

Khối u não hiện đã được loại bỏ.

Mộ Vân Sơn ở lại viện điều dưỡng Maria thêm một tháng, tìm ra chính xác số nợ mà cô đã nợ Chung Côn Luân trước khi rời viện điều dưỡng rồi trở về Trung Quốc.

Lúc rời khỏi Trung Quốc, cô ấy đã thu hút được rất nhiều sự chú ý từ nhiều người  khiến cô giống như một siêu sao vậy.

Khi cô trở về là lúc mọi chuyện đã im ắng và hầu hết mọi người không còn nhớ đến cô nữa.

Bố của Mộ Vân Sơn: Mộ Bằng, vẫn không có tin tức gì, và căn nhà mà ông ấy để lại cho Mộ Vân Sơn đã bị ngân hàng tịch thu rồi bán đấu giá do chưa trả được nợ. Mộ Vân Sơn trở về nhà, nhìn lên nơi ở trước đây của mình, trên cửa sổ phản chiếu bóng dáng của những người khác, cái đèn màu trắng của cô ấy đã được thay thế bằng ánh sáng của đèn vàng, có vẻ xa lạ nhưng ấm cúng. Mộ Bằng và Kỳ San đã mua ngôi nhà này lúc Mộ Vân Sơn còn sáu tuổi. Cô vẫn còn nhớ rất rõ ràng — hai người họ đã hy sinh tất cả những gì họ sở hữu để mua một ngôi nhà có vị trí tốt nhất, tiện nghi nhất ở thành phố B, tất cả đều nhằm mục đích cho cô phát triển ở môi trường tốt nhất.

Rồi hai người họ ly hôn ngay sau khi cô trưởng thành.

Sau đó ngôi nhà…cũng trở thành của người khác.

Cô có hơi bối rối và nghĩ đến khối u não của chính mình và tất cả những điều ngu ngốc mà cô đã làm... nhiều điều hối hận đã kết thúc, nhưng với một tiếng thở dài, cô có thể làm gì hơn nữa đây? Nhìn chằm chằm vào ngôi nhà đó, cô nghĩ rằng nếu có thể kiếm được nhiều tiền, cô nhất định sẽ mua lại nó.

Mộ Vân Sơn đã lớn và không còn là một cô bé sáu tuổi nữa.

Phải gánh chịu hậu quả một mình vì đã làm sai quá nhiều điều.

Cô không biết phải làm thế nào để liên lạc với Chung Côn Luân. Sau khi không còn bị ám ảnh bởi Chung Côn Luân nữa, cô không thể biết được tung tích của anh mặc dù trước đây, cô nắm rõ hành tung của anh ngay cả trong lòng bàn tay. Bị lạc mất phương hướng như một người bình thường và không biết cách liên lạc với một siêu sao đang ở đỉnh cao danh vọng. Mộ Vân Sơn để lại một bức thư và một thẻ ngân hàng tại viện điều dưỡng Maria.

Nội dung bức thư là: 

“Kính gửi anh Chung Côn Luân: 

Vì căn bệnh và hành vi vô lý của tôi, tôi đã gây ra sự ảnh hưởng và bất tiện lớn cho cuộc sống của anh.Tôi vô cùng xin lỗi và xấu hổ vì điều này. Tôi sẽ nhanh chóng thu xếp các chi phí y tế cho viện điều dưỡng Maria và cảm ơn vì đã quan tâm đến tôi trong thời gian này.”

Phía sau bức thư này là đơn ly hôn, Mộ Vân Sơn đã ký tên và đính kèm một bản sao giấy tờ tùy thân của cô.

Nhưng bức thư được viết một cách rất lịch sự và cẩn thận này có lẽ sẽ không bao giờ tới tay Chung Côn Luân.

Vì anh có thể sẽ không bao giờ đến viện điều dưỡng Maria lần nào nữa.

Đã một năm ba tháng kể từ 'đám cưới' kỳ cục của Chung Côn Luân. Vào thời điểm đó, Chung Côn Luân bị người hâm mộ ép cưới và trở thành trò cười trong làng giải trí. Anh thực sự đã đưa bạn diễn hài của mình đến đảo Saipan để kết hôn, nhưng giữa lúc đám cưới, người phụ nữ bất ngờ chạy ra biển tự tử khiến Chung Côn Luân mất mặt — trong một thời gian dài, có một cuộc bàn tán trong giới giải trí rằng anh không muốn kết hôn với một người hâm mộ tận tụy và cuối cùng buộc cô ấy phải tự tử. 

Chung Côn Luân,người đang nổi đình nổi đám gần như bị đào thải khỏi ngành giải trí vì trò hề kia. May mắn thay, có một bộ phim truyền hình mà anh đóng vai chính đã được phát sóng trong thời gian này, nó đã giúp anh lấy lại một số danh tiếng và sự tín nhiệm trước đây của mình, thoát khỏi thảm họa khi ấy.

Ba chữ “Mộ Vân Sơn” chắc chắn đã trở thành liều thuốc độc bóp nghẹn trái tim Chung Côn Luân.

Bất kể ai nhắc đến ba chữ này, chỉ cần anh nghe thấy, đều có thể cảm nhận được luồng sát khí mạnh mẽ phát ra từ Chung Côn Luân.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play