Bùi Kiều rất lâu không nhúc nhích, đôi chân đang được nâng lên của nàng đã trở nên tê dại khó chịu, nhìn thấy Ngu Bán Bạch muốn hôn mình, hai tay của nàng nhanh chóng bịt miệng chàng, cầu xin: “Ta rất thích đuôi của huynh, ta không muốn đuôi của huynh biến thành chân, vậy nên huynh đừng hôn miệng của ta.”
Nói xong hai chân đặt ở mép thùng đi vào trong nước, đầu ngón chân cọ vào đuôi Ngu Bán Bạch.
Ngu Bán Bạch không còn cách nào khác đành phải ưỡn hông về phía trước, một lúc sau mới tiết ra được.
Sau khi tiết xong, cơ thể Bùi Kiều không hề nóng lên, nàng không bị sốt nữa, nàng cảm thấy mệt mỏi, chỉ muốn dựa vào người Ngu Bán Bạch ngủ. Ngu Bán Bạch bàng hoàng nhảy ra khỏi thùng, chàng nhanh chóng bế nàng chạy đến phòng ngủ, chàng với Bùi Kiều cùng nằm trên giường ngủ.
Ngày hôm sau, bầu trời hiện ra một chút ánh sáng, Bùi Kiều tỉnh lại, cả người trần như nhộng ngồi ở đuôi giường, nhìn chằm chằm vào cái đuôi của Ngu Bán Bạch. Ngu Bán Bạch tỉnh lại, thấy Bùi Kiều đang nhìn chằm chằm vào đuôi của mình, lồng ngực đỏ bừng, chàng kéo chiếc chăn mỏng lên che lại.
“Trong mơ, ta thấy đuôi của Tử Ngư công tử biến thành chân, thật may mắn, đấy chỉ là một giấc mơ, ha ha.” Bùi Kiều từ đuôi giường bò đến bên cạnh Ngu Bán Bạch, vén chăn lên chui vào, nàng muốn làm tình với Ngu Bán Bạch.
“Đêm qua…” Hai người họ không có hôn ước, cũng chẳng yêu đương, nhưng nghĩ đến chuyện đêm qua, Ngu Bán Bạch xấu hổ đến mức không dám gặp người khác, nhưng Bùi Kiều giống như không có việc gì xảy ra, Ngu Bán Bạch không biết đối mặt với nàng như thế nào mới tốt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play