Ngu Bán Bạch cảm thấy Bùi Kiều đang kiếm cớ từ chối, chàng lập tức trả lời: “Ta không biết hắt hơi.”
“Được rồi.” Bùi Kiều do dự một chút rồi dừng động tác lại, vặn hông một chút, tìm tư thế thoải mái rồi ngồi xuống, lộ ra cái đuôi dài như cánh tay.
Lúc cái đuôi lộ ra, có vài cọng lông rơi xuống bụng Ngu Bán Bạch. Ngu Bán Bạch có làn da trắng, bụng và lông giống như cùng một màu, nếu như không nhìn kỹ thì sẽ không phát hiện trên bụng chàng có lông trắng.
Lông trên đuôi Bùi Kiều hơi xoăn, có vẻ như đã lâu không được chải chuốt cẩn thận, Ngu Bán Bạch dùng tay chải lại nó, nhưng không có thứ gì làm ẩm lông, vậy sẽ rất khó chải, chỉ cần hơi dùng lực một chút, lông đã bị rụng ra.
Những chiếc lông bị chải rụng xuống thành từng chùm, sợ chải trọc đuôi của Bùi Kiều, Ngu Bán Bạch vội vàng vỗ mông nàng, nói: “Nàng xuống trước đi, ta lấy cho nàng chút đồ để làm ẩm lông.”
Bùi Kiều nâng mông lên, côn thịt bỗng thoát ra khỏi nơi nóng ẩm, đột nhiên gió lạnh ập đến, Ngu Bán Bạch đau đớn thở hổn hển, lại ấn đầu vai nàng, đẩy hông nàng lên trên rồi nói: “Thôi, chúng ta làm xong chuyện này rồi nói đến chuyện khác.”
Côn thịt đi vào tận gốc, đụng thêm bốn trăm cái nữa, ước chừng hai khắc sau mới dừng lại.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play