Bùi Kiều cảm thấy hơi bối rối, nàng chưa trả lời Ngu Bán Bạch mà đã đi theo Ngư Ưng về cửa hàng cá hương.
Hiếm khi Bùi Kiều bị ốm, lần này nàng sốt cao, cảm giác khác với trước rất nhiều, nhất là hôm nay, nàng luôn cảm thấy nóng ran từ trong xương cốt, nóng đến mức ngứa ngáy, giữa hai đùi cũng có cảm giác kỳ lạ.
Có lẽ là vì lần phát sốt này, mà nàng hoài niệm lại rất nhiều thứ, với những chuyện này, Bùi Kiều cũng chỉ hiểu một chút mà thôi.
Nàng nằm khoanh chân ở trên giường, tứ chi không thoải mái, nàng tự biến thành một con hồ ly cuộn tròn người nằm ngủ, nhưng cổ lại cảm thấy hơi khó chịu, nằm một canh giờ cũng chẳng ngủ được, nàng chớp mắt vài cái, đột nhiên nhớ tới hình ảnh trong sách nam nữ dùng đầu ngón tay làm đối phương mệt mỏi, chỉ cần nghĩ đến đây thôi là trong lòng cảm thấy sảng khoái, không biết cảm giác này như thế nào.
Nàng lật người và đặt những hình ảnh trong đầu sang một bên rồi lại bắt đầu hoài niệm về tay áo và chiếc đuôi của Ngu Bán Bạch, nàng gọi Ngư Ưng tới, nhờ chúng trở mình đến cửa hàng son phấn: “Ta muốn ngủ trong tay áo của Tử Ngư công tử, ngươi có thể đưa ta đến đó không…”
Con Ngư Ưng ngửa cổ lên, dụi má vào cái đầu nóng hổi của Bùi Kiều, sau đó khẽ cắn vào cổ Bùi Kiều, vỗ cánh bay đến sân của Ngu Bán Bạch.
Hôm nay trời xanh mây trắng, gió mát, có thể nhìn thấy trăng sao, Ngu Bán Bạch rất thích thời tiết như vậy, Bùi Kiều vội vàng đi, nàng vội đến mức quên mang theo gối.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT