Tiểu Hạc Tử ngồi xổm ở biển, đào vỏ sò bằng tay không, Thương Trì đi qua đào với nàng ấy: “Tiểu Hạc Tử, muốn bán hải sản với Thương Trì ca ca không? Muội ba ta bảy.”
Thương Trì lại có ý định bán con dân của chính mình.
“Không cần đâu, hồi trước bán hải sản với Thương Trì ca ca, huynh cũng không cho ta một phân tiền nào.” Tiểu Hạc Tử dịch vài bước sang bên cạnh, cách xa cái tên bại gia tử Thương Trì này.
Thương Trì nghẹn lời, Kiều Hồng Hi vác một sọt bánh ú đi tới, nói: “Thương Trì, đưa ta đi phố Đông Quan, ta muốn đi đưa bánh ú cho nhóm Man Man.”
“Thật tốt quá, có bánh ú.” Tiểu Hạc Tử phủi đất cát trên tay, chạy vào bếp tìm bánh ú ăn.
Mỗi năm Kiều Hồng Hi đều sẽ gói chút bánh ú đưa cho Ngu Man Man, Phục Song và Cảnh Vệ Từ. Sau đó không quên lấy linh giấy xếp thành hình bánh ú, viết ở dưới đáy, thiêu nó cho Lục Bình Ca dưới âm tào địa phủ.
Lục Bình Ca là huynh trưởng Kiều Hồng Hi, khi hắn còn sống là sư gia, sau khi chết mang theo ký ức trở thành phán quan địa phủ, thỉnh thoảng sẽ liên lạc với Kiều Hồng Hi, mở miệng ngậm miệng vẫn là một câu Kiều muội muội.
Ngu Man Man thì không ăn bánh ú, chỗ bánh ú được đưa đi đều rơi vào bụng người không kén ăn là Phục Song.
“Man Man chỉ ăn bánh bao, không ăn bánh ú, những người khác thì không cần tặng.” Hôm nay Thương Trì không muốn bay, cúi đầu nhăn mày, ăn vạ trên mặt đất không chịu biến thân.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play