Ngành khảo cổ vốn không được ưa chuộng mấy, nếu không phải đam mê vô cùng, sẽ chẳng ai chịu được cái khổ, cái hiểm nguy của nghề này,
Tôi là sinh viên của ngành đó, một hôm nọ, tôi có một giấc mơ kì lạ, tôi thấy quê mình, thấy người bác lâu rồi không gặp mặt, nhưng mà bác lại rất kì quái, ông nói những câu không rõ, còn đứt quãng.
Trong giấc mơ, tôi lại không thể chạm vào ông, càng không thể nói chuyện với ông, tôi cứ nghĩ nó chỉ là một giấc mơ nhảm nhí cho đến khi mấy tháng trôi qua tôi vẫn cùng một giấc mơ không có gì thay đổi.
Minh hôn tôi không biết rốt cuộc mình làm sao dính phải nó nhưng ông lão bạn của giáo sư đã nói nếu buộc dây thì tôi phải đến gở bỏ, nếu như không thể gở vậy thì chấp nhận số phận hoàn thành tâm nguyện của người chồng minh hôn kia.
Một lăng mộ cổ nằm ở quê tôi được phát hiện, tôi cùng một người có bản lĩnh đi cùng giáo sư vào trong mộ cổ.
Anh rốt cuộc là ai, tại sao lại muốn cùng tôi kết minh hôn.
Linh hồn đầy oán niệm nằm trên chiếc giường ngọc trong lăng mộ mỉm cười ngoắc tay thì thầm: