Bên ngoài phòng ngủ.
Thái y được mời ra ngoài đã bẩm báo tình hình với đại hoàng tử, xác nhận đại hoàng tử phi không còn nguy hiểm, đại hoàng tử mới thở phào nhẹ nhõm, kéo cổ áo ngồi xuống bàn đá bên cạnh.
Thái Tử khoanh tay đứng tại chỗ.
Đại hoàng tử nhìn cánh cửa đóng chặt, khó hiểu hừ lạnh: “ Vị Thái tử phi này của ngươi đúng là được rất nhiều người thích.”
Thái Tử lạnh nhạt nói: “Người lòng dạ trong sáng, từ trước đến nay luôn được lòng mọi người.”
“Cũng đúng, nhà chúng ta ai nấy đều dính bùn, rốt cuộc cũng nhìn thấy trăng sáng sạch sẽ, khó tránh khỏi khao khát.” Đại hoàng tử phụ họa, giơ tay rót hai ly trà, liếc mắt nhìn ghế đá trống không nói: “Lại đây ngồi đi, đừng để người khác nhìn thấy, lại cho rằng phủ đại hoàng tử của ta bần hàn, đến cả cái ghế đãi khách cũng không có.”
Thái tử nghe tiếng nhìn qua, thấy cửa phòng ngủ đóng chặt, không do dự đi qua ngồi xuống. Nhận lấy ly tràn được đại hoàng tử đẩy tới, đưa lên môi nhấp một ngụm: “Đa tạ.”
Thái Tử biên vừa uống trà vừa chờ đời, thỉnh thoảng nhìn qua cửa phòng.
“Xem ra, ngươi đối với vị thái tử phi này vẫn có vài phần thật tình.”
Thái Tử không tiếp lời, đại hoàng tử cũng không giận, nhấp một ngụm trà, thở dài một hơi, tự mình gật đầu nói: “Cũng đúng, dù sao ngươi không ngại cực khổ diễn một tuồng kịch
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.