Thái tử chấp nhận chịu buông tay, Lạc Chi Hành cười mong chờ nhìn hắn, lại mất tự nhiên nói: “Nữ nhi phiên vương được ân phong là chuyện thường lệ của triều ta, không quá khoa trương như hắn nói.”

Nói đến đây, Lạc Chi Hành cũng nhớ rõ, sau khi nàng sinh ra, triều đình vẫn chưa từng nhắc tới chuyện ân phong.

Lúc đầu, có thể lấy cớ triều đình bận rộn, không rảnh phân tâm để ý đến chuyện ân phong của một tiểu cô nương, xem như có thể bỏ qua. Nhưng năm  Long Khánh thứ mười một, khi nàng theo cha mẹ đến Thịnh Kinh, hoàng đế đã gặp mặt nàng, nhưng vẫn im lặng không nói, thậm chí còn làm ngơ, cha mẹ đã biết hoàng đế cố ý.

Ký ức năm đó đã sớm chìm trong dòng chảy thời gian, nhưng bây giờ Lạc Chi Hành nhìn lại, vẫn có thể mơ hồ hiểu được chuyện gì đã xảy ra.

Tiên hoàng đề bạt cha là vì muốn chống lại Thôi gia, cho đến khi hoàng đế đăng cơ, hoàng hộc qua đời, Thôi gia tổn thất nặng nề, người trẻ vào triều đều theo văn không theo võ, lại vì Thái tử là người mang huyết mạch Thôi gia, ở trong mắt hoàng đế, Thôi gia đã không còn sợ hãi.

Nam Cảnh Vương chiến công chồng chất được hoàng đế hai đời dung túng an toàn phát triển, tự nhiên được thay thế Thôi thị, trở thành “cái đinh mới trong mắt” hoàng đế.

Hoàng đế cố ý làm theo tiên hoàng, đề bạt không ít tướng lãnh, ch�

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play