“Về.” Lạc Chi Hành không chút nghĩ ngợi gật đầu.
Một trận mừng rỡ như điên dâng lên, trong lòng Thái tử ngập tràn chữ "về" của nàng, vui vẻ đến luống cuống tay chân.
Lạc Chi Hành, đồng ý cùng về Thịnh Kinh với hắn……
Những lời này lặp đi lặp lại trong tâm trí hắn, Thái tử không nhịn được mơ mộng:
Có phải đồng nghĩa với việc nàng cũng đồng ý làm Thái tử phi của hắn hay không?
Hắn không dám tin tưởng, hỏi xác nhận lại: “…… Ngươi đồng ý?”
“Đương nhiên ta sẽ đi.” Lạc Chi Hành kỳ lạ nhìn Thái tử: “Đại quân chiến thắng trở về, cha là chủ tướng, đến lúc đó sẽ về kinh nhận thưởng, vừa đi vừa về khẳng định không kịp về Nam Cảnh ăn tết, cha đương nhiên sẽ dẫn ta cùng đến Thịnh Kinh.”
Thái Tử: “……”
Tâm trạng vốn đang hưng phấn nhảy nhót đột nhiên nguội lạnh, vui vẻ trong lòng lập tức bị đóng băng theo giọng nói của nàng.
Đây là lần đầu tiên Thái tử cảm nhận sâu sắc được cái gì là đại hỷ từ thiên đường bị đạp xuống địa ngục, dường như toàn bộ sức lực trên người đều bị rút cạn, toàn thân bị mệt mỏi bao phủ vô tận.
Hai mắt hắn trống rỗng lẩm bẩm: “Lạc Chi Hành, ngươi đúng là khúc gỗ ……”
Giọng hắn rất nhỏ, lời nói lại mơ hồ.
Lạc Chi Hành không nghe rõ: “A huynh nói cái gì?”
“Không có gì.” Thái Tử vô lực xua tay: “Đột nhiên có chút muốn ăn hoành thánh.”
Lạc Chi Hành chớp mắt: “Sáng mai ta sẽ làm cho a huynh!”
“Không cần.” Thái Tử nhìn ngón tay trỏ trắng nõn như ngọc của nàng, sau đó quay mặt đi: “Chúng ta đến thử hoành thánh ở phố tây đi, xem có ngon như bọn họ thổi phồng hay không?”
Lạc Chi Hành cũng có chút lay động, gật đầu đồng ý.
Rạng sáng ngày hôm sau, Thái Tử và Lạc Chi Hành cùng nhau đến phố tây.
Cửa hàng hoành thánh cũng vừa mở cửa, ông chủ nhanh nhẹn dọn bàn ghế, bà chủ đeo tạp dề, mười ngón tay linh hoạt gói hoành thánh, hoành thánh tròn vo xếp ngay ngắn trên bàn. Nước canh trong nồi sôi lên, khí nóng bốc lên.
Có vẻ thật bình yên.
Lạc Chi Hành dường như có chút không đành lòng khung cảnh tốt đẹp này.
Bà chủ đang làm hoành thánh, thoáng nhìn thấy hai người đứng cách quầy hoành thánh không xa, cười hỏi: "Hai vị tới ăn hoành thánh sao?"
Lạc Chi Hành gật đầu, đi theo Thái Tử vào quán.
Quán hoành thánh mặt tiền không lớn, chỉ có năm cái bàn. Mặc dù trông có vẻ chật chội nhưng được dọn dẹp gọn gàng sạch sẽ.
Hai người ngồi xuống, ông chủ lần lượt rót cho hai người một ly nước, sau khi giới thiệu hương vị hoành thánh của mình, ông ấy hỏi: “Hai vị muốn nếm thử món nào?”
Thái Tử gọi một chén canh với hoành thánh, lại nhìn về phía Lạc Chi Hành.
Ông chủ linh hoạt nhìn qua: "Phu nhân cũng muốn như lang quân của ngài sao?"
Lạc Chi Hành theo bản năng gật đầu, sau khi gật đầu mới phát hiện cách xưng hô của ông chủ không thích hợp: “Ngươi……”
Còn chưa kịp giải thích, ông chủ đã xoay người đi lấy hoành thánh cho hai người.
“……”
Lạc Chi Hành ngạc nhiên quay đầu: “A huynh, sao hắn có thể hiểu lầm——”
“Hiểu
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.