Không thể phủ nhận, Thái Tử nghe được lời này cực kỳ rung động.

Nếu không có miệng vết thương đau đớn sau lưng.

Hắn âm thầm khinh bỉ chính mình, bị sắc làm cho váng đầu, còn muốn giãy giụa thêm một chút, nhưng đối mặt với ánh mắt “Chưa đạt được mục đích, không thể bỏ qua” của Lạc Chi Hành, cân nhắc một hồi, nghẹn họng nói: “Ta.…tự mình cởi.”

Nàng nói rõ muốn xem vết thương của mình, kéo dài cũng phí công.

Không bằng cứ thuận theo tâm ý của nàng.

Áo trên vai phải bị nàng kéo xuống, lộ ra cánh tay rắn chắc mạnh mẽ.

Lạc Chi Hành không nghĩ ra thêm thứ khác, móm môi, cẩn thận cởi bỏ băng gạc quấn quanh cánh tay.

Từng lớp từng lớp bong ra, vết thương trên vai phải vừa nhìn qua đã rõ ràng.

Lạc Chi Hành nhíu mày, đè thấp giọng nói: “.. Đây là vết thương băng bó ở chỗ quân y sao?”

Thái tử chỉ cảm thấy giọng nói của nàng có chút khác thường, nhưng ngại vết tương trên vai, thật sự không nhìn rõ, chỉ có thể hỏi: “Làm sao vậy?”

Lạc Chi Hành xoay người đi vào gian trong, khi trở về cầm theo một mặt gương đồng.

Thái Tử nhìn theo gương đồng, quay đầu nhìn rõ thương thế.

Trên vai có một vết đao cắt ngang, dài ước chừng một tấc, vết thương đỏ tươi, thịt lộ ra ngoài, nhàn nhạt rỉ máu.

Ba ngà

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play