Cuối hè, Nam Cảnh nắng nóng khó chịu, cho dù có đứng dưới bóng cây cũng không đuổi được cái nóng như thiêu như đốt.

Chỉ có sáng sớm mặt trời chưa lên cao, mới miễn cưỡng mát mẻ hơn một chút, cũng trở thành thời gian đông đúc nhất trên phố.

Một chiếc xe ngựa khó khăn đi qua đường phố Ninh Xuyên đông đúc. Sau khi ra khỏi cổng thành hội họp với nhóm người Lạc Nam, mới nhanh chóng chạy vội trên đường.

Cơn gió sáng sớm theo cửa sổ lùa vào thùng xe.

Cảm giác khó chịu tích tụ trên đường đa sớm tiêu tan, Lạc Chi Hành thở phào nhẹ nhõm, nghi ngờ hỏi: “A huynh muốn dẫn ta đi đâu?”

Bệnh đi như kéo tơ, bệnh đến rồi lại khỏi, đến hôm qua mới tính là đỡ hơn. Thái tử cũng giữ lời hứa đưa nàng ra ngòi giải sầu.

Nàng vốn tưởng rằng nơi “giải sầu” trong miệng Thái tử cũng không khác gì ngoài phố là mấy, một ngày đã có thể trở về.

Không ngờ đêm qua trời gần tối, Thái tử lại sai người bảo nàng thu dọn hành lý, lúc này nàng mới chợt nhận ra mình phải ra khỏi phủ một thời gian.

Mấy ngày nàng dưỡng bệnh, Thái Tử cũng đi sớm về muộn, vội đến không kịp tới thăm nàng.

Không thấy được người, chuyện “giải sầu” cũng không thể nói được. Cho nên đến tận lúc này nàng vẫn không biết xe ngựa sẽ chạy đến đầu.

So với sự nghi ngờ khó hiểu của nàng, Thái tử lại tỏ ra vô cùng bình thản, ung dung, hơi nhắm mắt dựa vào vách xe, vẻ mặt thoải mái, đúng là có tư thế ra ngoài du ngoạn.

Nghe được Lạc Chi Hành hỏi như vậy, thái tử cũng không nói n

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play