Thái Tử không nói một lời, lẳng lặng nhìn Lạc Chi Hành.

Lạc Chi Hành vẫn cười nhạt, bình thản tự nhiên.

Đông Lăng mơ hồ nghiêng đầu, không đành lòng phải nhìn thấy tình cảnh tiếp theo.

Từ nhỏ điện hạ đã rất quyết đoán, ghét nhất là người khác xen vào việc của mình, ngay cả Thánh Thượng cũng không ngoại lệ.

Tiểu quận chúa không nói một tiếng đã chuẩn bị sẵn người hầu cho điện hạ, tuy nói là kế sách tạm thời nhưng dù sao phạm phải cấm kỵ của điện hạ, khó tránh khỏi khiến điện hạ khó chịu.

Huống chi, điện hạ vốn còn muốn tìm cơ hội thoát khỏi thị vệ phủ Nam Cảnh Vương đi làm việc, Lạc Nam lại đi sát theo hắn, tất nhiên sẽ phá vỡ kế hoạch của điện hạ, sao hắn có thể vui được?

Trong lòng Đông Lăng thở dài liên tục đang than thở thay cho tiểu quận chúa, lại nghe điện hạ nhẹ giọng nói “ừ”.

Ừ.

Ừ?

Đông Lăng ngẩn ra, điện hạ không chỉ không tức giận, còn thật sự nghe theo sắp xếp của quận chúa?

Đến chính bản thân Lạc Chi Hành cũng không đoán được mọi chuyện sẽ thuận lợi như vậy, sửng sốt một hồi mới thử hỏi: “…A huynh, đồng ý sao?”

Thái Tử khẽ gạt nắp chung trà, thản nhiên nói: “Ngươi không muốn cô đồng ý?”

Vừa nói, hắn vừa nhướng mày hờ hững, bày ra tư thế như muốn thay đổi.

Lạc Chi Hành phản ứng rất nhanh, nói một câu khẳng định:: “Đa tạ a huynh.”

Cũng may không cho hắn cơ hội lên tiếng.

 “Gấp cái gì?” Thái Tử ngước mắt lên, cười như không cười nói: “Ta không muốn đổi ý.”

Lạc Chi Hành: “……”

Lạc Chi Hành mỉm cười như thường.

Nhưng Đông Lăng vẫn có thể nhìn ra vài phần ý nghĩa “Nếu ngài không ph�

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play