Hai tháng sau, mùa
đông đã đến.
Hai tháng này, đối
với Ôn Nam mà nói, có một loại cảm giác rất không chân thực. Sau khi cô từ Nam
Thành trở về đã đổ bệnh, sốt liên miên mấy ngày trời, giống y như người mất
hồn.
Cô cho rằng việc
Diệp Trầm lại xuất hiện sẽ không ảnh hưởng gì đến cô, nhưng cô đã đánh giá quá
cao bản thân. Vết thương trong lòng cô không bao giờ thật sự lành hẳn, nó được
khâu lại một cách vội vàng, khiến cô lầm tưởng rằng bản thân đã được chữa lành.
Lần thứ hai vết
thương hở miệng còn đau gấp vạn lần so với lần đầu tiên, khiến con người ta cảm
thấy, dù chỉ là một cơn gió nhẹ nhàng thổi qua cũng khiến cô đau đến thấu
xương.
Những sang chấn về
tâm lý, có đôi khi ngay cả thuốc men cũng không chữa được.
Mọi người xung
quanh đều nhìn thấy được phiền muộn trong mắt Ôn Nam. Cô bắt đầu hay quên,
những gì Hoàng Nguyệt Nguyệt nói với cô, chỉ giây sau cô đã quên sạch, trong
lớp cũng trở nên bần thần, nhiều khi người khác gọi tên nhưng cô không phản ứng
lại, giáo viên phải gọi đi gọi lại nhiều lần, người xung quanh cũng nhắc nhở
mới đánh thức cô trở lại thực tại.
Hoàng Nguyệt Nguyệt
hỏi cô có chuyện gì, nhưng cô chỉ lắc đầu gượng cười. Nhưng với khuôn mặt đầy
tái nhợt và quầng thâm trũng sâu dưới mắt, dù nhìn thế nào cũng thấy là cô đang
rất chán nản.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT