Anh Lại Ghen Sao

Chương 39


8 tháng

trướctiếp

Sau khi Ôn Nam nói xong câu đó, cô cảm thấy bản thân quá ích kỷ.

Cô không hỏi “Anh có thể đừng rời bỏ em không?”, mà lại dùng giọng điệu gần như là yêu cầu anh đừng rời bỏ mình.

Bây giờ cô quá sợ hãi phải mất đi.

Trước kia cô luôn có dáng vẻ cái gì cũng không đáng kể, cô ngụy trang bản thân rất khá, đến mức còn lừa được chính mình. Mãi cho đến khi Diệp Trầm xuất hiện và một lần nữa công phá phòng tuyến cuối cùng, cô mới phát hiện thì ra bản thân vẫn không chịu nổi một đòn như vậy.

“Đừng rời bỏ em...”

Ôn Nam nói những lời này gần như là theo bản năng, âm thanh cuối cùng vỡ vụn, giống như đang khẩn cầu.

Cố Quyết nhẹ nhàng đặt tay sau gáy cô, dịu dàng vuốt ve, âm thanh cực kỳ chậm rãi: “Anh sẽ không rời bỏ em, cho dù là bây giờ hay về sau. Anh sẽ luôn luôn ở cùng em.”

Một giây sau, anh ôm chặt lấy cô. Không cần nhiều lời hơn nữa, đây là một sự hứa hẹn trong yên lặng.

Ôn Nam cũng không cần hỏi lại, cô tin tưởng Cố Quyết vô điều kiện, trên thế giới này ngoại trừ cha mẹ thì cô cũng chỉ tin mình Cố Quyết.

Cô kìm nén những giọt nước mắt, chậm rãi buông Cố Quyết ra, ngẩng đầu nhìn anh. Đường nét khuôn mặt anh vẫn rõ ràng như vậy, làn da trắng sáng như cũ, vệt đỏ ở chỗ đuôi mắt càng thêm nổi bật hơn, mi mắt cũng hơi run.

Anh đang đau lòng vì cô.

Mặt dịu dàng nhất của anh luôn được thể hiện toàn bộ trước mặt cô, không giữ lại chút nào.

Ôn Nam cũng muốn thể hiện bản thân mình cho anh xem.

Cô kéo tay Cố Quyết, kể lại toàn bộ quá trình hồn bay phách lạc của cô từ khi tới sân tập đến sau khi ngồi xuống, không thiếu một chữ nào.

Đây là điểm yếu của cô, những ngày này đã chứng minh được rằng cô không hề chuyển biến tốt đẹp hơn, và tình hình của cô kém hơn trong tưởng tượng rất nhiều.

“Cố Quyết, có phải em sẽ không tốt lên được không?” Ôn Nam hỏi anh.

Cô đã khôi phục lại sự bình tĩnh như trước, so với hỏi thì càng giống như trần thuật hơn.

Chóp mũi Cố Quyết chua xót, anh cúi thấp đầu, nói xin lỗi với Ôn Nam từng lần một, giọng mũi dày đặc: “Thật xin lỗi, Nam Nam, là do anh không suy xét chu đáo, anh không nên để em tới đây.”

Anh luôn như vậy, quen với việc ôm tất cả sai lầm vào người mình, từ trước đến nay đều không nỡ nặng lời với cô một câu nào.

Ôn Nam sụt sịt cái mũi, cọ vào lồng ngực của anh, an ủi anh: “Anh có lỗi gì chứ, anh chỉ muốn giúp em đi ra ngoài thôi mà.”

Không có người nào hoàn mỹ cả. Một cậu con trai hai mươi tuổi, bản thân vốn chưa đủ thành thục nhưng phải luôn suy xét cho cảm nhận của cô, thực sự là làm khó anh rồi.

Cô vươn tay ra nắm lấy tay Cố Quyết, ngẩng đầu cười dịu dàng với anh: “Đi lấy quần áo trước đi, đừng để bị cảm lạnh.”

“Sau đó đi về nhà.”

“Cố Quyết, hôm nay em muốn ăn cá kho, còn có sườn xào chua ngọt.”

Cố Quyết sửng sốt hai giây, có hơi hoảng hốt.

Bình thường luôn là Cố Quyết nấu cái gì thì cô ăn cái đấy, xưa nay cô không hề chủ động đưa ra yêu cầu gì, dường như đối với cô mà nói, ăn cái gì cũng giống nhau, không có gì khác cả. Đây là lần đầu tiên cô chủ động chọn món.

“Được, được. Đợi lát nữa đưa em về nhà trước, sau đó anh đi mua thức ăn, còn muốn ăn cái gì không?”

Ôn Nam cúi đầu suy nghĩ một hồi, cuối cùng nhỏ giọng đáp lại: “Vẫn chưa nghĩ ra.”

Hai người cứ nắm tay như vậy, giống như tất cả những cặp đôi yêu nhau khác trong sân trường, vô cùng bình thường, ngay cả thời gian cũng trôi chậm hơn.

Trước khi thi cuối kỳ một tuần, rất nhiều người ngồi trong thư viện và phòng học trống, tất cả mọi người đều cúi đầu ra sức ôn tập. Đối với rất nhiều bạn học mà nói, đây thậm chí còn không tính là ôn tập, phải nói là chuẩn bị bài, hoặc là tự học.

Đối với Ôn Nam của trước kia, thi cuối kỳ không phải là chuyện gì lớn, vì giáo viên sẽ không ra đề quá mức phức tạp, phần lớn đều là nội dung trong sách vở. Khả năng tiếp thu của cô lúc bình thường tương đối mạnh, lúc ôn tập cuối kỳ cũng bớt đi chút việc.

Nhưng lần này cô lại phát hiện ra bản thân không sao tập trung được, khi mở sách ra luôn luôn dừng lại ở tờ thứ nhất, không hề nhúc nhích.

Cố Quyết đã nhìn ra sự khác thường của cô, mỗi ngày đều ở trong thư viện cùng với cô, không chỉ đơn thuần là ngồi bên cạnh cô, anh thậm chí còn xem sách vở trong lớp học của cô, hỏi bạn học và giáo viên của cô về trọng điểm bài học, nhắc nhở cô nên ôn tập những chỗ nào. Nói là đi theo, nhưng lại càng giống một người giám sát dịu dàng hơn.(Ứng dụng T YT)

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp