“Nhà cậu?” Ôn Nam
mở to hai mắt: “Cậu chắc chắn chứ?”
Cố Quyết đưa màn
hình ra cho cô xem: “Khách sạn quanh đây đều hết phòng rồi.”
Thuận tiện còn bày
ra vẻ mặt đáng thương kèm theo dáng vẻ tủi thân: “Nếu mà chị muốn ngủ đại ở
trên phố thì tôi sẽ ở với chị.”
“Tôi đi xem con phố
nào có thể ngủ thoải mái một chút.”
“Nhà cậu có mấy
phòng?”
Ôn Nam mở miệng.
Cố Quyết cười một
cái, không lập tức trả lời mà hơi cúi người xuống, nhấc mí mắt lên nhìn cô,
khoảng cách gần như vậy có thể nhìn rõ từng sợi lông tơ mỏng manh trên mặt anh.
“Chị sợ tôi sẽ làm
gì với chị sao?”
“...”
“Tôi hỏi cậu có mấy
phòng, cậu cứ trực tiếp trả lời không phải là được rồi sao?”
Ôn Nam cũng không
biết nên nhìn về nơi nào mới tốt, giọng nói cũng nhỏ như muỗi kêu.
Thật sự xấu hổ.
“Chị yên tâm, nếu
thật sự ta muốn làm cái gì với chị thì cho dù có mười cái phòng cũng không ngăn
được tôi.” Cố Quyết nói rồi chống thân thể tới, đôi mắt hẹp dài rũ xuống, ôm
ngực lười biếng mà nhìn cô, gió đêm thổi qua mái tóc trên trán anh. Anh cong
khóe miệng lên, lại một lần nữa mở điện thoại.
“Nếu không tôi ghi
âm lại để làm chứng nhé?”
“Đó cũng là điện
thoại của cậu.” Ôn Nam cười theo: “Được rồi, đi thôi, đến nhà cậu.”
“Dù sao cậu cũng
không đánh lại tôi.”
…
Cố Quyết ở trong
một khu chung cư cách trường học khô ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.