Đắc ý vênh váo thì phải tự mình gánh chịu hậu quả.

Lúc Cố Quyết ở cạnh người khác không nói nhiều như vậy, nên cơ hội phạm sai lầm cũng ít hơn. Hơn nữa anh cũng không thèm để ý người khác nghĩ gì, nên nói chuyện cũng không cân nhắc, muốn nói cái gì thì nói cái đó.

Tuy rằng đã học được cách giả vờ ngoan ngoãn trước mặt Ôn Nam, nhưng cũng khó tránh khỏi có lúc bại lộ bản tính.

Cố Quyết nấu mì xong bưng lên bàn, quay đầu nhìn dáng vẻ tức giận của Ôn Nam, hốt hoảng vội vàng giải thích với cô: “Không phải, lúc đấy quả thật tôi đã ngủ rồi, còn nằm mơ nữa, mơ thấy tôi với chị ở cùng nhau. Nhưng tôi không biết lúc đó tôi đã tỉnh, lúc sau mới phản ứng lại...”

Cố Quyết biết những lời anh nói có vẻ rất gượng ép, nhưng đó là sự thật, cũng coi như anh không lừa cô.

Ôn Nam thấy vẻ mặt anh đau khổ, khuôn mặt dần ửng đỏ, nói chuyện cũng không đầu không đuôi. Đây hẳn là phản ứng dây chuyền của việc sốt ruột, lo lắng giống như chó con cố lấy lòng chủ nhân.

Ôn Nam đột nhiên không tức giận nữa.

Cô bật cười thành tiếng.

“Được rồi, tôi biết rồi, mau ăn mì đi, đợi chút nữa sẽ trương lên mất.”

Cố Quyết thở phào nhẹ nhõm nhưng lại khó hiểu nhìn Ôn Nam: “Như vậy... Là xong rồi?”

Dáng vẻ cẩn thận của anh làm Ôn Nam vừa bất đắc dĩ vừa buồn cười, cô cúi đầu xoa mặt mình nói: “Nếu không thì sao? Tha thứ cho cậu mà cậu còn không vui à? Có phải cậu có khuynh hướng tự ngược không em trai.”

 Ôn Nam nói xong, lấy bát mì trước mặt anh vô cùng tự nhiên, cầm đũa của anh,  trộn

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play