“Thẩm công công, dù sao cũng đã đến nước này, ngươi đừng có nói đùa với Cô nữa.” Phúc Vương nhìn chằm chằm thánh chỉ trong tay Thẩm Quyết, nói: “Mau! Mau đưa thánh chỉ cho Cô nhìn xem nào!”
Dù sao thì Phúc Vương cũng là người có địa vị cao, Thẩm Quyết không dám giễu cợt quá mức, đành hai tay dâng thánh chỉ cho gã, y rũ mắt nhìn hoa văn hoa cúc lê hồng khắc trên bàn vuông sơn, bình tĩnh chờ Phúc Vương xem xong.
Phúc Vương vừa liếc nhìn sắc mặt Thẩm Quyết vừa nghi ngờ mở thánh chỉ ra. Vẻ mặt Thẩm Quyết không hề xao động, không nhìn ra được gì. Thanh danh của vị Thẩm công công mang nụ cười Diêm La ai ai cũng biết, ngoài mặt thì chuyện trò vui vẻ với ngươi, sau lưng thì đâm ngươi một nhát. Gã đã có đề phòng từ trước, chỉ là không ngờ rằng cái tên sa cơ thất thế bị biếm về Nam Kinh trông coi Đế lăng này lại mang thánh chỉ đến!
Gã cụp mắt xuống, vội vàng nhìn bên trong, gì mà “Đế vương trị thiên hạ, kính thiên pháp tổ[1], tu dưỡng thương sinh…” Bỏ qua đoạn trên, bỏ qua cả phần lão hoàng đế kể lể công đức chó má của mình gì đó, gã đọc lướt như gió, cho đến đoạn cuối cùng mới thấy câu “Trưởng tử Phúc Vương Chu Mục Sâm nhân phẩm cao quý, giống hệt như Trẫm, nhất định có thể kế thừa đế vị.” Gã siết chặt thánh chỉ, run rẩy ngẩng đầu lên, nói với vẻ không tin nổi: “Người phụ hoàng lập là Cô!”
[1] Kính thiên pháp tổ: thờ trời, noi theo tổ tiên.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android). Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT