“Đã đến lúc tạm biệt rồi, Tiểu Liễm.”
“Sư phụ, tạm biệt!”
______
Thư Tình nghe Thu Diệp dặn dò xong thì cùng Hạ Hầu Liễm thu dọn hành lý để chuẩn bị tới Tô Châu. Y nhận đơn hàng đầu tiên trong năm nay, Thu Diệp muốn để y tự xuống đao, Hạ Hầu Liễm chỉ hỗ trợ, sau lần này, y sẽ không thể nào ỷ lại vào hắn nữa, phải tự thực hiện vụ làm ăn.
Trong lòng y hoảng loạn, hoa liễu dọc trên đường, hai bên thấp thoáng bóng cây, ánh sáng xuyên qua những tán cây rơi xuống bàn tay đang cầm roi ngựa của y trông hệt như có một ngọn lửa thiêu đốt trên mu bàn tay. Tiếng ve kêu trong rừng râm ran không ngừng, gió gào thét bên tai, thỉnh thoảng có vài con côn trùng lao đến trước mặt khiến y phải rụt cổ lại. Mặt trời ngả về tây, hai người phải ngủ ở ngoại ô một đêm, y nhóm lửa, nướng một con thỏ rừng, sư ca nhắm mắt nghỉ ngơi ở phía đối diện, y nhìn những ngôi sao ở phía chân trời, bỗng thấy rất nhớ Liễu Sao Nhi.