Muốn có được một phần vui vẻ, phải dùng mười phần đau khổ để đổi lấy. Nếu đã nhận được một phần vui vẻ, vậy phải dùng sự thống khổ gấp mười lần để hoàn lại.

Tạ Kinh Lan hiểu được đạo lí này từ rất sớm, chỉ là không ngờ rằng, ông trời lại khắc nghiệt đến như vậy.



Y đứng ở cửa viện nhìn Hạ Hầu Liễm mang gói đồ trên lưng, đứng bên cạnh hắn là một nam nhân vạm vỡ.

Nam nhân đó cao tầm tám thước, khuôn mặt rộng, làn da ngăm đen, trời vẫn còn lạnh nhưng tay áo lại được xắn lên, lộ ra cơ bắp rắn chắc. Hắn có vẻ hơi mất tự nhiên, tay chân không biết nên để ở đâu, còn lúng túng hơn cả Hạ Hầu Liễm lúc mới đến. Hắn ngó đông ngó tây, lúc nhìn thấy Tạ Kinh Lan, hắn ngớ người một lát rồi hỏi Lan cô cô, “Đây là?”

Lan cô cô còn đang khóc thầm, thấy Tạ Kinh Lan đã trở lại, bà vội chùi nước mắt, cúi người nói: “Thiếu gia. Cha của Tiểu Liễm đến đón hắn đi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play