Đầu Quả Tim Có Một Mỹ Nhân Ốm Yếu

Chương 56


9 tháng

trướctiếp

Ngay cả ma non ở Ma giới cũng hung tàn.

Ma non tròn trịa giống như một quả bóng, nhưng thực ra nó có thể vươn cánh nhỏ và móng vuốt nhỏ, không thể nói là không đẹp, chỉ là có chút... kỳ lạ.

Nhãi con kia được Tiểu Ma Vương xách lên giáo huấn, sau đó như quả bóng da lăn đi. Giang Chiết Liễu yên lặng nhìn “trứng” nảy  vài cái trên mặt đất, không cam lòng đi.

Thực sự khó xử.

Quả trứng còn chưa hoàn toàn biến mất trước mắt, thì Giang Chiết Liễu đã bị Tiểu Ma Vương cứng rắn nắm lấy tay, kéo y trở lại Kinh Sơn điện.

Văn Nhân Dạ rất không vui. Từ khi Giang Chiết Liễu nói ra ý nghĩ muốn rời khỏi Ma giới thì trong đầu hắn bắt đầu hoảng hốt và lo âu, rõ ràng trước mắt đang ở trong trạng thái và hoàn cảnh an toàn, nhưng hắn vẫn cảm thấy nguyên mẫu của mình đang rục rịch, răng nanh ngứa ngáy, ngay cả ánh mắt cũng hơi hoá ngọn lửa nóng rực.

Đây là do hắn không khống chế được, hắn rất khó tự mình kiềm chế trong thời gian ngắn. Hắn vừa không vui, vừa sợ cây liễu nhỏ nhìn ra sẽ lo lắng, cho nên hắn không nói gì, tối nay cũng không có ý định ở lại.

Mặc dù trạng thái tinh thần của Văn Nhân Dạ không ổn định, nhưng thái độ của hắn đối với Giang Chiết Liễu vẫn duy trì ở một đường thẳng nằm ngang – hắn vẫn coi y là món đồ dễ vỡ cần phải cẩn thận bảo quản.

Mãi cho đến khi đến Kinh Sơn điện, Văn Nhân Dạ mới từ từ buông tay ra, kiểm tra xem đối phương có bị mình nắm đỏ không, xác nhận không có việc gì mới đè lên vai y để đối phương ngồi xuống, sau đó không nói một lời cởi áo choàng bên ngoài cho y, cởi giày gấm ra. Tình cảnh này không hiểu sao lại hiện ra một khí chất hiền thê lương mẫu*.

(*) mẹ hiền vợ tốt.

Kể từ sau khi Giang Chiết Liễu tỉnh lại, mặc dù hai bên tình thâm ý sâu đậm, tôn trọng lẫn nhau, nhưng luôn có xích mích trong loại chuyện này, chỉ trong vòng vài ngày ngắn ngủi, thì đây đã là lần thứ ba bọn họ sinh hờn dỗi.

Tình yêu thực sự khó nói. Giang Tiên Tôn hơn một nghìn tuổi mới chào đón mối tình đầu khẽ thở dài, đè tay đối phương lại.

Mu bàn tay Văn Nhân Dạ bị y đè lại, hắn nhìn chằm chằm ngón tay thon dài của đối phương, nhìn chằm chằm móng tay mượt mà trong suốt, vẫn không nói gì.

Bàn tay này không tái nhợt như trước, nhưng vẫn lạnh như trước, đây là vấn đề thể chất của Giang Chiết Liễu. Xúc cảm lạnh lẽo đặt trên mu bàn tay Văn Nhân Dạ, không có sức lực gì, nhưng lại có thể ngăn chặn được hắn.

Y luôn ỷ vào việc hắn thích y mà ra chuyện gì đó khiến hắn buồn. Văn Nhân Dạ nhìn chằm chằm ngón tay của mình, thầm nghĩ.

“Sao Tiểu Ma Vương lại không vui?” Giang Chiết Liễu giơ tay xoay má hắn: “Đến đây, để ta dỗ dành ngươi.”

Nam nhân trưởng thành đương nhiên sẽ không vì bất đồng ý kiến mà so đo với ái nhân trẻ tuổi. Có đôi khi y còn cảm thấy dáng vẻ tức giận của đối phương rất đáng yêu, nhưng có đáng yêu đến đâu thì cũng không thể mặc kệ, trước kia còn có thể chờ hắn tự chữa lành, nhưng hiện tại có lẽ không tự chưa lành được, lỡ như hắn suy đoán linh tinh chui vào ngõ cụt xảy ra chuyện gì, thì ai đền bù cho y một đạo lữ đáng yêu như vậy chứ?

Trên đời này người cảm thấy ma tôn đáng yêu cũng chỉ có một mình y.

Giang Chiết Liễu trải qua nhiều chuyện, cho dù có chút cảm xúc phập phồng, thì lập tức cũng sẽ tỉnh táo lại, không bị ảnh hưởng đến hành vi xử sự chút nào.

Văn Nhân Dạ nhìn vào mắt y, ánh mắt trầm vào trong con ngươi đen nhánh của đối phương, một lúc lâu sau mới nói: “Ngươi đừng rời khỏi Ma giới, được không?”

Nụ cười trên môi Giang Chiết Liễu thoáng dừng lại, không lập tức trả lời, mà đến gần hắn, nhìn chằm chằm đối phương nói: “Ngươi thấy ta quá yếu ớt.”

“Không  phải.” Văn Nhân Dạ cố chấp với ý kiến của mình: “Thân thể của ngươi vốn không tốt, Chiết Liễu, ngươi phải có nhận thức chính xác về bệnh tật của mình.”

Tiến độ tu hành của Giang Chiết Liễu chỉ có một phần trăm, nếu không phải như thế, thì bây giờ y đã lấy Lăng Tiêu kiếm đánh hắn một trận, có lẽ như vậy sẽ lập tức đánh thức vỏ não của Tiểu Ma Vương.

“Là ngươi không hiểu về  tình huống của ta.” Giang Chiết Liễu bình thản nói: “Ta thật sự tốt hơn rất nhiều, có thể thay ngươi chia sẻ rất nhiều chuyện.”

Những lời này nói qua nói lại rất nhiều lần, hai người mỗi người nói một ý riêng, ai cũng không nghe lọt.(MNXX x TY T)

Đây có thể là do tính cách tương đối mạnh mẽ của cả hai va chạm mà ra, nhưng bởi vì hai bên đều thích nhau, cho nên mới ép loại va chạm này thành tổn thương ở mức thấp nhất.

Văn Nhân Dạ không nói gì, hắn tin tưởng phán đoán của mình.

Nhưng  phán đoán của hắn vốn dựa trên ảo giác tám mươi năm và sự tự lừa mình dối người, điều này chỉ làm cho một mình hắn kiên định tin tưởng.

Tiểu Ma Vương cúi đầu, trong tay còn nắm ngón tay đối phương, một lát sau mới nói: “Ngươi ngủ đi, ta đến chỗ Huyền Thông cự môn tra xét một chút xem có dị trạng nào khác không.”

Hắn đứng lên muốn đi, nhưng đáng tiếc không thể đi, hắn bị ngón tay mềm mại của đối phương nắm lấy, không dùng sức gì, nhưng hắn cũng không buông ra được, hắn không nỡ.

“Ngủ?” Giang Chiết Liễu hỏi hắn: “Một ngày ngươi chỉ cho phép ta tỉnh táo bốn canh giờ thôi sao?”

Văn Nhân Dạ hoang mang nhìn y, dường như hắn cảm thấy bốn canh giờ đã rất dài. Thậm chí hắn còn cảm thấy đối phương quá tiêu hao tinh lực, sẽ ảnh hưởng đến việc khôi phục thân thể phục hồi.

Có một loại vây khốn, bảo Tiểu Ma Vương làm vậy.

“Ngươi muốn ta chứng minh cho ngươi xem như thế nào.” Giang Chiết Liễu kiên nhẫn nói: “Th

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp