Đây không phải là lần
đầu tiên Văn Nhân Dạ bị từ trên giường đá xuống.
Hai người bọn
họ thể lực ngang nhau, trong chuyện này cũng có thể giằng co trong
một thời gian dài. Chẳng qua Văn Nhân Dạ đối với chỗ mẫn cảm thân thể của y quá
quen thuộc, cho nên chiếm lợi không ít.
Hắn kiên trì trèo lên
từ mép giường , giả vờ như vừa rồi không chọc giận đối phương, da
mặt dày tới gần.
Những đứa trẻ khóc mới có sữa để
uống, không biết xấu hổ mới có thể ăn thịt, nhân gian lời
lẽ chí lý, những cái khác đều có thể cho, nhưng hắn không thể bị bỏ đói.
Nếu không toàn thân Văn Nhân Dạ sẽ không kìm lòng nổi mà hạ thấp áp
lực, luôn suy nghĩ lung tung.
Hắn dán vào lưng
Giang Chiết Liễu, nhẹ nhàng ôm từ phía sau, dán vào bên tai y
thấp giọng nói: “... Lần trước ta không cố ý.”
Giang Chiết Liễu
mượn ngọn đèn ở đầu giường đọc sách, không thèm để ý tới hắn.
Còn dám nhắc tới lần
trước, mỗi một lần Ma tộc làm đều là cấp bậc hỏa táng tràng. Thật sự
là làm cho y chỗ nào cũng đau, cho dù có thoải mái an ủi đến đâu cũng
không thể xoa dịu được cảm giác da đầu tê dại này.
Giang Chiết Liễu luôn
luôn tự cảm thấy vạn sự đều ở trong lòng, duy chỉ ở phương diện này là y
nhiều lần mất khống chế, thường cảm thấy thất bại không chịu được.
Y tức giận cũng
là thái độ lạnh nhạt, nhìn không ra rốt cuộc tức giận đến mức độ nào.
Nhưng Văn Nhân Dạ chịu không nổi Chiết Liễu không để ý tới hắn, hắn
không nhịn được mà hôn lên vành tai trắng nõn của đối phương, hơi thở triền
miên hơi nóng dán qua.
“Lần sau ta chắc chắn
sẽ không làm bậy.” Tiểu Ma Vương không hề có tín nhiệm đảm bảo: “Ta kiềm
chế ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.