Rung Động Độc Nhất Vô Nhị

Chương 2


11 tháng


6.
Nửa giờ sau, hình ảnh luống cuống tay chân trong tưởng tượng của tôi đã không xảy ra, im lặng, ngay cả cái đĩa rơi trên mặt đất cũng không có.

Không nên nha, lần đầu tiên tôi xuống bếp đã khiến cho cả căn phòng nghịt mùi khói, sau đó bố mẹ ghét bỏ tôi. Hơn nữa, còn ra lệnh cấm tuyệt đối không cho tôi bước vào phòng bếp dù chỉ một bước!

Tôi nhịn không được mà nhìn thoáng qua.

Được nha!

Quả nhiên người giỏi giang thì trên phương diện nào cũng thuận buồm xuôi gió.

Ai có thể ngờ được, cái tay ký hợp đồng hàng trăm triệu của Lục Hành giờ đang cầm dao, dưới động tác của anh ấy y như cây bút vẽ lên giấy.

Ghê gớm.

Thật sự rất ghê gớm!

“Vợ, tới đây ăn cơm nào.”

“....”

Trên bàn cơm là hai mặn một canh, đều là những món mà tôi thích ăn.

Ồ.

Rất đẹp mắt!

Lục Hành chăm chú nhìn tôi, tôi gắp một miếng… Hu hu, tôi cảm thấy bản thân mình như phế vật.

Cùng nguyên liệu, cùng dụng cụ vì sao dưới tay tôi lại thành hung khí giết người chứ?

“Vợ, ăn có ngon không?”

“....”

Hai chữ ‘khó ăn’ đến bên miệng lúc đối diện với ánh mắt sáng như sao của Lục Hành liền mất đi.

Tôi chưa từng nhìn thấy một Lục Hành như này, giống như tìm đứa trẻ mong được người lớn khen ngợi mình.

“Ăn ngon.”

Lục Hành cười, nụ cười quyến rũ.

Hu hu.

Đúng là trên đầu chứ sắc có một con dao mà.

Tôi phải trả thù bằng cách ăn sạch đồ ăn trên bàn.

A!
No quá!

Tôi không hề có hình tượng nằm liệt lên ghế, lần này, Lục Hành rất tự giác dọn dẹp chén đũa trên bàn vào bồn rửa.

Chậc chậc.

Lục Hành bị mất trí nhớ rất dễ sai bảo nha.

Phải làm sao bây giờ?

Tôi không nhịn được mà nghĩ muốn dùng mấy ngày này để bắt nạt anh ấy bù đắp cho ba tháng bị lạnh nhạt kia.

Trong phòng, tôi tắm rửa sạch sẽ thoải mái xong thì nằm trên giường chơi điện thoại.

Lúc Lục Hành đi vào tôi đang có dáng vẻ hơi khó coi.

Trước đây, Lục Hành và tôi cơ bản là mỗi người nằm ngủ một bên của giường, tôi rất nghi ngờ về việc anh ấy mua chiếc giường lớn mềm mại này là vì nghĩ rằng dù chúng tôi có ngủ cách xa thì cũng sẽ đủ không gian để nằm.

Lấy lại tin thần, tôi đã thấy Lục Hành đi về phía tủ quần áo lấy một bộ đồ ngủ ra.

Tôi: ????

Không phải là mất trí nhớ sao? Sao còn nhớ rõ tủ quần áo ở đâu?

Tôi cảm thấy khó hiểu, cứ thấy không đúng ở chỗ nào đó, chờ đến khi tôi sắp nghĩ ra gì đó thì cửa phòng tắm kẽo kẹt một tiếng, Lục Hành đi ra ngoài, tôi thề, thực sự là tôi chỉ nhìn hướng đó theo bản năng mà thôi sau đó là không dời được tầm mắt….

7.
Lục Hành chỉ quấn một chiếc khăn tắm màu trắng quanh hông, từng nét cơ bụng được hiện lên rõ ràng, cơ bắp căng cứng, có từng giọt nước lăn tăn chảy xuống theo đường vân cong dưới bụng…

Nhưng rõ ràng trước khi vào anh ấy đã lấy đồ ngủ.

Kết hôn ba tháng, đây là lần đầu tiên Lục Hành mặc ít như thế này.

Hu hu.

Thằng nhãi Lục Hành này, vậy mà dám dùng sự đẹp trai để tấn công tôi.

A a a, tôi khắp không thể phản kháng được nữa, eo thon vai rộng, dáng người khiến dopamine trong người của người khác phải xông lên tạch tạch.

Khóe miệng Lục Hành cong lên, tay xoa mái tóc chưa khô, đi từng bước tới chỗ tôi.

Ôi trời!

Căng thẳng quá!

Cũng không biết cái khăn tắm quấn bên hông của Lục Hành có trụ vững được không?

Nếu như rơi xuống thì tôi nên che mắt trước hay che miệng trước?

Chưa đến một phút Lục Hành đã đi tới bên người tôi, sau khi tắm gội nhiệt độ giảm xuống mang theo hơi thở mát mẻ hỗn loạn.

Mùi hương này….

“Lục Hành, anh dùng sữa tắm của tôi?”

“....”

Bầu không khí lâm vào sự trầm mặc.

Hiển nhiên là Lục Hành thấy sững sờ, đáy mắt lộ ra cảm xúc khiến tôi không thể hiểu nổi.

Theo bản năng tôi quấn chặt cái chăn của mình, cả người lén lút trườn xuống, anh ấy thấy tôi sắp thành công vùi mình tránh né bỗng đưa cơ thể ép lại gần.

Tôi: ????

Chờ đến khi tôi phản ứng lại thì đã bị Lục Hành đè dưới thân.

“....”

Hơi thở lạnh lẽo quen thuộc, loại hơi thở này thường xuyên được phát ra từ trên người của Lục Hành.

Cái tên ngốc này, mong anh hãy tự biết thân biết phận, tôn trọng người ta một chút được không hả?

Đôi tay của Lục Hành chống lên giường, vây tôi dưới ngực của anh ấy, mùi hormone nồng đậm từ cổ đưa tôi vào trầm mê, tôi chạy đến đâu cũng không thể tránh thoát khỏi sự đụng chạm của anh ấy được.

“Lục Hành, anh mau xuống đi.”

Lục Hành cong khóe môi lên, nụ cười này rất giống với đứa con nít, nhưng lời trong miệng lại bán đứng điều đó.

“Vợ à, mẹ của anh có nói trong điện thoại là phải nắm chắc thời cơ để sinh con với em.”

Tôi: ????

Gương mặt điển trai lại áp tới, chậm rãi phóng to, hơi thở nóng bỏng của Lục Hành cứ thế phả lên gương mặt tôi làm cho bộ não choáng váng.

Ở trước mặt mẹ chồng, tôi và Lục Hành là một cặp vợ chồng thâm tình, giả dạng cực kỳ ân ái, có đôi khi tôi hoảng hốt có ý nghĩ tôi và Lục Hành là một đôi yêu nhau thật sự.

Nhưng sự thật là sau mặt mẹ chồng, đừng nói là ngủ ngay cả tay cũng chưa từng nắm qua, miệng nhỏ cũng không sát vào nhau thì sinh cái rắm!

Đây cũng là nguyên nhân vì sao tôi nhất quyết muốn ly hôn, rốt cuộc chén thuốc đen ngòm kia đã khiến cho tôi hoài nghi cuộc đời mấy ngày nay, mẹ nó, lúc tôi giảm béo cũng chẳng khổ như thế đâu.

Nghĩ đến chén thuốc kia, đầu óc của tôi tỉnh táo hơn nhiều.

Thấy đôi môi mỏng sắp dán lên môi tôi, tôi vội vàng duỗi tay để lên ngực anh ấy.

Hu hu.

Xúc cảm quá tốt, sờ rất tuyệt!

Nhịn xuống, phải nhịn, phải giữ sự rụt rè của mình.

Đây là một đứa ngốc đó!

“Lục Hành, anh có biết phải làm thế nào mới sinh con được không?”

Tất nhiên là Lục Hành bị câu hỏi này của tôi làm cho ngẩn người, đôi mắt thâm thúy hiện lên vài phần ngạc nhiên và khó hiểu.

Giây tiếp theo tôi chủ động vòng tay qua cổ Lục Hành, ấn xuống một cái.

Một nụ hôn chuồn chuồn lướt nước, tôi cảm giác được cơ thể của anh ấy căng chặt.

“Hôn môi là có thể sinh con được rồi.”

Lục Hành: “....”

Ha ha.

Lục Hành bị ngốc đúng là rất dễ lừa!

….

8.
Vì không có mẹ chồng ở nhà nên ngày hôm sau tôi ngủ đến khi tự tỉnh.

Lúc mở mắt ra, đã không thấy Lục Hành nằm bên cạnh.

Tôi sững sờ vài giây rồi đột nhiên ngồi dậy, ông chồng bị ngốc của tôi đâu?!

Lỡ như con trai của mẹ chồng tôi xảy ra chuyện gì thì bà ấy sẽ ăn thịt tôi mất!

Tôi nóng nảy xốc chăn lên xuống giường, cuối cùng cũng tìm thấy Lục Hành ở trong thư phòng, mà không chỉ là một người.

Trợ lý Dương Lâm của anh ấy cũng đang ở đây, trên tay đang cầm một đống văn kiện.

Lúc tôi đẩy cửa đi vào, Lục Hành đang ngồi ở đằng sau bàn làm việc vùi đầu vào đống giấy tờ.

Oa!

Lục Hành dù bị ngốc nhưng vẫn rất ngầu!

Nhìn thấy tôi đáy mắt Lục Hành hiện lên tia sáng, sau đó ngẩng đầu nhìn về phía Dương Lâm.

“Ký như thế này à?”

“....”

Ồ ồ, hóa ra vẫn là đứa ngốc, vẫn là người trên tay tôi!

Khi Dương Lâm đi, khóe miệng còn giật giật, cực kỳ đáng thương, tôi còn tưởng anh ta chưa thể tiếp thu được sự thật rằng vị Boss lớn quyết đoán sát phạt của mình biến thành kẻ ngốc.

Trong thư phòng chỉ còn lại mình tôi và Lục Hành, Lục Hành vội vàng đứng dậy đi tới bên người tôi.

“Lục….”

Chưa nói xong tôi đã bị Lục Hành bế lên.

“Vợ à, sao em không đi dép vào, chân bị lạnh là anh sẽ đau lòng đấy.”

“....”

Tên ngốc Lục Hành này đúng là quá chuẩn!

Tôi nhìn đầu Lục Hành, ngay sau đó đã hiểu rõ mất cái này thì được cái kia nha.

“Vợ, có phải em đói bụng rồi không, để anh làm bữa sáng cho em, em muốn ăn dưới lầu hay để anh đưa lên?”

Tôi có thể không ăn được không?

Tất nhiên là không thể.

Cuối cùng Lục Hành bế tôi về phòng rửa mặt, tự mình giang tay rửa mặt cho tôi, nhìn người nào đó dán lấy mình, tôi khóc, nhất định đây là giả.

Tên ngốc này mẹ nó dính người quá!

….

Cuộc sống như này kéo dài tận một tuần, sau khi Lục Hành xảy ra tai nạn xe cộ, thì không đến công ty nữa, có điều mỗi ngày đều sẽ có những người đàn ông mặc tây trang đi giày da tới tìm anh ấy, mỗi lần đến là ở trong thư phòng rất lâu.

Ban ngày, khi những người đàn ông đó đi về, Lục Hành sẽ nấu cơm cho tôi ăn, làm việc nhà, có đôi khi tâm huyết dâng trào sẽ đưa tôi siêu thị, lần nào cũng nhét một đống đồ ăn vặt tôi thích lên xe.

Buổi tối, Lục Hành không hề được rảnh rỗi, cứ đòi sinh con với tôi, nụ hôn lướt qua đều không thỏa mãn được anh ấy, có mấy lần, anh ấy không cần thầy dạy cũng hiểu được nguyên lý cạy môi tôi ra….

Sau khi bị tôi đẩy ra, anh ấy sẽ dùng đuôi mắt ửng đỏ nhìn tôi, tôi… Được rồi, tôi thừa nhận bản thân mình không có tiền đò.

Giờ đây không có chuyện để trống nửa giường nữa bởi vì tối nào tôi cũng bị Lục Hành kéo vào trong ngực, dán vào nhau mà ngủ.

Mỗi buổi sáng khi thức dậy tay của tôi sẽ đặt trên ngực anh ấy.

Ha ha, có lẽ là trong lúc ngủ tôi không nhịn được.

Cho đến khi mẹ chồng từ viện điều dưỡng về nhà thấy Lục Hành đang mặc tạp dề xào xào nấu nấu ở trong bếp suýt chút nữa đã té ngã may mắn có tường đỡ.

“Tô Đường!”

Tiếng kêu này làm cho miếng khoai tây chiên trong tay tôi rơi xuống thảm.

Mẹ chồng tôi ngồi lên sô pha nhìn đồ ăn vặt ở trên bàn, ánh mắt lia tới như muốn rút gân tôi.

….

9.
Ba phút sau, tôi và Lục Hành ngồi kề nhau đối diện với mẹ chồng.

“Mẹ, sao mẹ về cũng không nói một tiếng để con và Tô Đường đi đón mẹ?”

Mẹ chồng tôi hừ một tiếng: “Mẹ mà không về thì chẳng phải đống thuốc lúc trước Tô Đường uống bị những đồ rác này phá hỏng hay sao?”

“....”

Tôi cúi đầu không dám nói lời nào, có gì nói nấy, thực ra mẹ chồng đối xử với tôi không tệ, cho nên tôi không muốn nói ra đây là nguyên nhân trong khoảng thời gian mà bà ấy đi viện diều dưỡng lừa Lục Hành ký giấy thỏa thuận ly hôn.

Tôi sợ bà ấy sẽ tức chết!

Có điều bây giờ có vẻ như mẹ chồng ở bệnh viện điều dưỡng cũng không tồi, sắc mặt hồng nhuận, cực kỳ có tinh thần.

Lục Hành liếc nhìn tôi một cái, sau đó duỗi tay ôm lấy bả vai của tôi, tôi có dự cảm không ổn, quả nhiên giây tiếp theo Lục Hành cười một cách khờ khạo.

“Mẹ, mấy ngày nay Tô Đường rất vất vả, con rất đau lòng cho nên mới để cho cô ấy ăn mấy đồ cô ấy thích một chút.”

“....”

Mẹ chồng tôi nghe mấy lời này lập tức hai con mắt sáng lên, lẳng lặng nhìn xuống bụng tôi sau đó nói lời khen ngợi.

Tôi chột dạ vô cùng.

Chờ đến khi giọng nói Lục Hành vang lên lần nữa thì dù tôi có muốn ngăn cũng đã muộn.

“Tô Đường còn nói, hôn môi là có thể mang thai, rất nhanh thôi mẹ sẽ được như ý nguyện rồi.”

“....”

Thời gian như dừng lại.

Hai mắt mẹ chồng chuyển sang đèn tuyền, tức giận chĩa tay run run chỉ vào tôi, da đầu tôi tê rần lên.

Kết quả tôi bị mẹ chồng kéo vào phòng giáo dục tầm một tiếng rưỡi đồng hồ, khi tôi ra khỏi phòng tai ù, đầu ong ong, nói chung toàn bộ tứ chi đều như bị bé gãy.

Thấy Lục Hành tựa ỳ ở trên tường, nghe tiếng mở cửa lập tức chạy tới vẻ mặt tủi thân.

“Vợ à, là do anh không tốt, em yên tâm, tối nay nhất định anh sẽ hôn nhiều một chút, tranh thủ thời gian sớm ngày để em mang thai con của chúng ta.”

Tôi: ????

Bỗng nhiên sau lưng có gió lạnh thổi qua, tôi cố gắng nở nụ cười: “Chồng, tối nay em sẽ dạy anh cách để có con mau hơn.”

“Vợ em thật tốt, anh sẽ nghiêm túc học hỏi.”

“....”

A!

….

Bóng đêm bao phủ lấy không gian.

Trong phòng, Lục Hành đã tắm xong giờ đang nằm trên giường dùng chăn mỏng che đi cơ thể của anh ấy.

“Vợ, anh đã chuẩn bị xong rồi.”

Mẹ nó, tôi cảm ơn anh nhiều.

Vừa rồi nói như thế chẳng qua là để ứng phó với mẹ chồng ai ngờ tên ngốc này lại cho là thật.

Tôi trừng anh ta một cái, cầm quần áo đi vào phòng tắm.

Tôi cố ý kéo dài thời gian, lúc kết thúc cũng không dám mở cửa, áp tai lên cửa nghe một hồi bỗng phát hiện bên ngoài im lặng, tên ngốc ngủ rồi ư?

Ha ha.

Lúc này tôi mới nhẹ nhàng mở cửa, kết quả trước mắt tôi đen lại, chờ khi tôi kêu lên cả người đã ở trên không trung.

“.....”

“Vợ, em chậm quá, anh chờ đến mức sắp ngủ luôn đó.”

Vậy mẹ nó anh ngủ đi.

====
BẢN EDIT ĐƯỢC ĐĂNG TRÊN PAGE BỘ TRUYỆN TÂM ĐẮC 🦊🦊🦊🦊

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play