Thực hiện: Clitus x T Y T
“Nói cho cậu biết một tin tốt, trên cục mới thuê được không
ít nhân viên giỏi nên tốc độ xử lý lỗi cũng nhanh hơn rất nhiều, lỗi của cậu
được xử lý rồi.”
“Trong cục gửi tin đến, ba ngày sau cậu sẽ được thoát khỏi
thế giới này.”
Trong lúc mơ hồ Thời An nghe thấy tiếng của hệ thống.
Ánh mắt của cậu dần tập trung lại, phát hiện xung quanh mình
đã không còn ai.
Khúc Tấn Chi không có ở đây, tên ngốc cũng không có ở đây.
Thời An ngẩng đầu nhìn trần nhà một hồi lâu, sau đó mới muộn
màng phản ứng lại lời của hệ thống, liền giật mình từ trên giường ngồi dậy: “Có
thể thoát khỏi đây rồi ư? Nhanh vậy.”
“Đúng vậy, chúc mừng cậu.”
Bởi vì kích động mà Thời An bật ngồi dậy, nhưng cơ thể không
thoải mái khiến cho cậu lập tức nằm trở lại giường.
“Nhanh hơn rất nhiều so với thế giới trước.”
Hệ thống không tỏ rõ ý kiến với câu này của Thời An.
Nằm được một lúc lại có tiếng gõ cửa, Tống Cách như thường
lệ đến gọi cậu thức dậy.
“Thời An, thức dậy chưa?”
“Ừm, dậy rồi.” Thời An yếu ớt đáp lại một tiếng.
Kể từ sau khi đến làng Phúc Lâm, Thời An cảm thấy bản thân
chưa từng có được một giấc ngủ ngon, đặc biệt là đêm hôm qua…cậu cảm thấy mệt
mỏi đến muốn chết.
Tống Cách đang ở ngoài cửa, nghe thấy tiếng rên rỉ như mèo
con của Thời An, chỉ thấy ở phần dưới, ngay chỗ đó của cậu ấy như có một ngọn
lửa bùng lên, không dễ gì sự cương cứng vào buổi sáng đã giảm dần, bây giờ lại
cứng trở lại.
Cậu ấy hít thở sâu vài cái mới đè nén được những ham muốn
trong lòng xuống.
Sao lại kêu như vậy chứ?
Đợi khi bài kiểm tra đánh giá của làng Phúc Lâm kết thúc,
cậu ấy nhất định sẽ đem Thời An…
“Dậy rồi thì tốt.” Giọng của Tống Cách vẫn vang lên giống
như mọi ngày: “Đến giờ tập hợp rồi, mau đi tắm rửa đi nhé.”
“Ừm, biết rồi.” Thời An đáp lại một tiếng, cố gắng bước ra
khỏi giường.
Bảy giờ rưỡi sáng, năm người học trò của thế gia huyền học
lại tập trung với nhau.
Thông thường khi dậy sớm mọi người sẽ tập hợp lại với nhau
nói về một số nội dung liên quan đến huyền học, cho dù là đã đến làng Phúc Lâm,
buổi sớm thức dậy cũng sẽ nói chuyện với nhau về lễ hiến tế của ngôi làng và
những điều bất thường ở làng Phúc Lâm.
Dù sao đây cũng là nội dung bài kiểm tra đánh giá của bọn
họ, bài kiểm tra đánh giá được thiết lập liên kết với cấp độ thế gia huyền học
của bọn họ.
Nhưng buổi sáng hôm nay, nội dung cuộc trò chuyện của bọn họ
không giống với bình thường.
Bọn họ đang nói về hoành thánh, nói hoành thánh tối hôm qua
chỉ ăn một lần đã khiến họ không thể nào quên được, buổi tối nằm mơ cũng mơ
thấy bản thân đang ăn hoành thánh, sáng hôm nay còn muốn đi ăn, không ăn thì
luôn cảm thấy thiếu thiếu gì đó.
Biểu hiện phấn khích trên khuôn mặt của bọn họ rất không
bình thường.
Tống Cách còn đỡ hơn ba người kia một chút, không khoa
trương đến mức trong đầu đều nghĩ đến hoành thánh, nhưng cũng rất tán thành
chuyện đi ăn sáng ở quầy hoành thánh tối qua.
Sau khi năm người tập hợp, bọn họ lại đi đến quầy bán hoành
thánh.
Thời An nhân lúc ba người kia đang nói chuyện bàn luận sôi
nổi, lén kéo Tống Cách lùi lại phía sau, kể cho cậu ấy nghe những chuyện đêm
qua nghe được từ chỗ của Khúc Tấn Chi.
Lúc đầu trên mặt Tống Cách vẫn còn đang tươi cười nhưng càng
nghe sắc mặt càng trở nên khó coi.
Thời An nói xong có chút mong đợi nhìn cậu ấy, hy vọng cậu
ấy có thể kịp thời ngăn cản, nhanh chóng cùng mọi người rời khỏi làng Phúc Lâm,
nhưng không ngờ phản ứng của Tống Cách là xé toạc cổ áo của cậu.
Sau khi nhìn thấy những vết hickey bầm tím trên cổ của Thời
An, biểu cảm trên khu� ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.