Thực hiện: Clitus x T Y T
Làng
ăn thịt người.
Đây
là cách nghĩ đầu tiên xuất hiện trong đầu của Thời An.
Mấy
nơi cổ quái như thế này xưa nay chỉ xuất hiện trong phim, ngàn lần không thể
ngờ tới có một ngày từ trong phim bước ra đời thật.
Cảm
nhận được sự ngẩng người của Thời An, Khúc Tấn Chi lại ôm cậu chặt hơn chút
nữa, tay còn lại vỗ nhẹ vào lưng cậu.
“Đừng
sợ, anh sẽ bảo vệ em.” Anh ấy tiến lại gần hơn thì thầm vào bên tai của Thời
An: “Chồng sẽ bảo vệ em.”
Đi
kèm với câu này, danh phận này, bầu không khí đột nhiên trở nên mơ hồ.
Khúc
Tấn Chi vẫn để tay ở eo của Thời An, Thời An cảm thấy hơi nhột nên vô thức né
sáng một bên, Khúc Tấn Chi thuận theo thế đó mà đè người ra giường.
Thời
An từ lúc nghe đến làng ăn thịt người vẫn luôn sợ hãi, bây giờ mới tỉnh táo
lại, lo lắng nhìn Khúc Tấn Chi nói: “Không, không muốn,...”
“Muốn.”
Giọng của Khúc Tấn Chi nhẹ nhàng nhưng khí thế vẫn rất mạnh mẽ như cũ: “Chồng
sẽ làm em thấy thoải mái, có được không,...”
Thật
ra phía sau đó Khúc Tấn Chi còn nói thêm hai câu, nhưng câu nói đó thật sự
khiến người ta xấu hổ quá mức, Thời An căn bản không dám nhớ lại.
Thời
An luôn giãy giụa, mặc dù Khúc Tấn Chi muốn cậu, nhưng cũng quan tâm đến cảm
xúc của cậu.
Hình
như lúc Thời An nghe được sự thật ẩn giấu phía sau của làng Phúc Lâm là lúc cậu
yên tĩnh nhất, cho nên Khúc Tấn Chi lại mang chủ đề này ra nói tiếp, thậm chí
còn đem những trải nghiệm của bản thân mình ra để thu hút sự đồng cảm của người
khác.
“Mỗi
năm đều có những người giống như bọn em đến làng Phúc Lâm, bởi vì để điều tra
về việc hiến tế cho con quỷ gây rối trong làng, thậm chí bọn họ còn tưởng mình
là vị cứu tinh của thế giới, có thể giúp đỡ ngôi làng thoát khỏi lời nguyền.”
“Nhưng
bọn họ cũng không ngoại lệ, đều trở thành thức ăn trong đĩa của những người
trong làng này.”
Thời
An nghiêm túc lắng nghe, nhưng không nhận ra thắt lưng của mình đang được cởi
ra.
“Tôi
biết em rất không hài lòng việc tôi ép em kết hôn với tôi, nhưng chỉ có như thế
này tôi mới có thể bảo vệ được em.”
“Trên
người mỗi người bọn họ đều có một sợi dây thừng màu đỏ, nó được sử dụng đặc
biệt để nhận biết khi tôi đến gần, nếu trên người của em có hơi thở của tôi,
sợi dây thừng đỏ của bọn họ sẽ cảnh cáo bọn họ không được đến gần em, như vậy
em mới được an toàn.”
Quần
áo đã bị cởi sạch, Thời An cảm nhận được một cơn mát lạnh, nhưng Khúc Tấn Chi
rất nhanh chóng đắp chăn lại cho cậu.
“Bởi
vì bọn họ sợ tôi, nhiều năm như vậy, người mất tích ở nơi này cũng nhiều đến
vậy, chỉ có một mình tôi biến thành quỷ.”
“Không
có ai có thể đến thu phục tôi, cho nên bọn họ chỉ có thể cung phụng tôi.”
Thời
An cảm thấy có thứ gì đó lành lạnh đặt lên người cậu, cậu kinh ngạc phát hiện
Khúc Tấn Chi cũng đã tự cởi sạch quần áo trên người, đang nằm trên giường với
cậu.
“Câu
chuyện mà ông trưởng làng mãi chưa chết kia nói với bọn em chắc có lẽ là kịch
bản mà bọn họ tựa bịa ra.”
“Bọn
họ nói tôi đến đây để thu thập mẫu vật nghiên cứu địa chất, bởi vì rơi xuống
vách núi trơn trượt nên dẫn đến cái chết ngoài ý muốn, nhưng tôi bất mãn với
việc mình chết ở nơi này cho nên liền trở thành quỷ rồi trút giận lên bọn họ.”
Một
đôi ta ......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).