Chìm sâu vào chiếc nệm ái, hai người
đeo quà tặng của nhau dựa vào nhau, nói với nhau về câu chuyện cái tên của món
quà của từng ngưởi ở bên ánh đèn vàng.
Sau khi Giang Ảnh nghe Trác Thành nói
xong, dựa vào vai anh không nói gì, chỉ cúi đầu nhìn chiếc nhẫn giữa ngón tay.
Gió từ cánh quạt trong điều hòa thổi ở
góc phòng ngủ, chăn cô đang quấn mềm mại bồng bềnh, ôm ấp người bên cạnh thật
an toàn ấm áp, còn có ánh mắt dịu dàng của anh mà cô không cần ngẩng đầu cũng
có thể cảm nhận được.
Trong bầu không khí hạnh phúc được tạo
thành từ những yếu tố bên cạnh, mí mắt Giang Ảnh dần dần trở nên nặng trĩu,
buồn ngủ ngáp một cái, nghiêng người đưa tay ôm lấy Trác Thành, vùi mặt vào
ngực anh.
Khoảnh khắc trước khi chìm vào giấc
ngủ, cô còn không quên lẩm bẩm một câu: “Em vừa nói chúc mừng sinh nhật anh rồi
phải không.”
“Nói rồi, anh nhận được rồi. Mau ngủ
đi.”
“Hử, còn có... ừm... Cảm ơn Lâm Gian
của anh, em rất thích.” Giọng nói của cô đã trầm xuống, gần như thì thầm.
“Anh cũng vậy.” Trác Thành đưa tay tắt
đèn đầu giường: “Ngủ ngon.”
Hôm nay Giang Ảnh thật sự là mệt rồi,
rất nhanh đã ngủ say trong bóng đêm.
Trác Thành sửa sang những sợi tóc vương
vãi trên mặt cô, nghe cô hít thở nhẹ nhàng đồng đều bên tai anh.
Vừa rồi anh còn chưa kịp nói cho cô
biết, thật ra bộ trang sức trước kia tặng cô, anh nhìn thấy nhìn đầu tiên trong
bữa tiệc từ thiện đã quyết địn ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.