《 Trưởng Thượng Tung Hoa- Calantha TYT》
Truyện được
Team Calantha dịch và được đăng tải duy nhất trên ứng dụng TYT.
Phương Thanh
Chỉ nói: “Sao lại không nói là ‘người cha ruột tương lai của con em? Không đủ
nghiêm túc à.”
Trần Tu Trạch
liên tục thở dài, giơ tay xoa mặt cô: “Chẳng lẽ còn có thể có mặt khả năng khác
sao?”
Phương Thanh Chỉ
đập lên tay anh: “Để em uống miếng nước đã, em đang khát.”
Cô cũng không
đập quá mạnh, cô vẫn luôn nhẹ nhàng như vậy, không bao giờ ra tay tàn nhẫn
được. Phương Thanh Chỉ cúi đầu uống nước, trong lòng kinh ngạc. Cô cũng không
biết A Hiền gặp Mễ Na lúc nào, trong trí nhớ của cô, hai người tiếp xúc hình
như chỉ có lúc trước khi cô ấy vội vàng làm việc trong hiệu sách…
Có thể hai
người đó còn từng gặp nhau ở chỗ khác nữa.
Dù sao cô cũng
không thể biết hết tất cả, không thể biết rõ chuyện quá khứ.
Phương Thanh
Chỉ tĩnh tâm nín thở uống trà, uống được một ly, Trần Tu Trạch lại thế rót thêm
cho cô một ly. Anh nói: “Có phải cảm thấy không phù hợp không?”
Phương Thanh
Chỉ nhất thời không quay đầu lại: “Cái gì không phù hợp?”
“Cha mẹ Mễ Na
dự định đưa cô ấy đến Anh quốc học, tương lai có thể sẽ ở lại bên kia, cũng có
thể sẽ trở về.” Trần Tu Trạch nói: “A Hiền tiếng Anh kém, đi Anh quốc, gặp bác
sĩ cũng phải mời một người phiên dịch.”
Phương Thanh
Chỉ: “À.”
“Nghe nói Mễ Na
biết đàn dương cầm, biết khiêu vũ.” Trần Tu Trạch nói: “ Lần gần nhất A Hiền
cùng dương cầm là tám năm trước lúc đánh nhau, anh ấy ấn đầu người ta lên phím
đàn đánh một trận.”
Phương Thanh
Chỉ nói: “Rốt cuộc anh là anh trai A Hiền hay là anh trai Mễ Na vậy? Sao cứ nói
xấu A Hiền mãi thế.”
“Chính là vì là
anh trai của anh ấy, nên mới không thể bảo vệ anh ấy khắp nơi được.” Trần Tu
Trạch cười nhìn Phương Thanh Chỉ uống nước: “Giúp lý không giúp thân(*), Thanh
Chỉ, đây thật sự là một chuyện nghiêm túc.”
Phương Thanh
Chỉ uống nước.
Trần Tu Trạch
chậm rãi nói: “Khoảng cách giữa hai người, chắc em cũng hiểu rõ. Nhìn đến dương
cầm, Mễ Na chỉ nghĩ đến nên đàn khúc dương cầm nào, ngồi như thế nào để diễn
tấu, mà cái A Hiền nghĩ đến lại là làm thế nào để ấn người lên đó đánh. Anh với
A Hiền, lúc trước hoạt động giải trí cũng chỉ có đánh bài, uống rượu, hoặc là
miễn cưỡng xem phim truyền hình, ăn cơm nói chuyện phiếm, mà em với Mễ Na thì
sao? Hoạt động giải trí của hai người đa màu đa sắc, đọc sách, khiêu vũ…”
Phương Thanh
Chỉ nói: “ Em cũng không biết khiêu vũ.”
Ánh mắt Trần Tu
Trạch nhu hòa: “Vậy đổi ví dụ khác, nói chuyện phiếm đi. Có lẽ có vài chuyện em
nói đến, bọn anh đều nghe không hiểu. Mà có vài chuyện bọn anh tập mãi thành
thói quen, thì em sẽ cảm thấy kinh khủng.”
Phương Thanh
Chỉ nói: “Trần Tu Trạch ơi Trần Tu Trạch, lúc trước anh còn bảo em đừng coi
thường bản thân, sao hôm nay bỗng nhiên anh lại chui rúc vào rừng sâu vậy chứ?”
Trần Tu Trạch:
“Sao?”
Phương Thanh
Chỉ nói: “Tri thức trên sách cũng được, mà kinh nghiệm sinh hoạt hằng ngày cũng
tốt… Anh cũng biết một cộng một bằng hai, hai người trao cho nhau những
kiến thức, đồ vật mà mình có được, từ đối phương biết được một cuộc sống khác
mà có khả năng bản thân mình không bao giờ được trải nghiệm… Chẳng lẽ không tốt
hơn so với một nhân một rồi cuối cùng cũng bằng một sao?”
Trần Tu Trạch
nhìn Phương Thanh Chỉ, cười: “Hóa ra còn có thể nghĩ như vậy.”
“Nếu không thì
sao?” Phương Thanh Chỉ thở dài: “Chẳng lẽ em lại yêu cầu Trần Sinh lập tức đi
học, yêu cầu anh nhất định phải chịu khổ khi học giống như em, muốn Trần Sinh
lập tức thi đậu đại học nơi em học à? Hay là bây giờ Trần Sinh cho em đi làm
trâu làm ngựa, đi trộm cướp buôn lậu, đi theo lão đại lăn lộn sinh hoạt…”
Trần Tu Trạch
bị cô chọc bật cười: “Cùng lão đại nào? Em muốn làm việc với lão đại nào?”
“Ai biết được,
bây giờ em cũng chỉ quen biết với một người, họ Trần, gọi là Trần Tu Trạch.”
Phương Thanh Chỉ nói: “Cũng không biết anh ta có chịu nhận em hay không.”
Trần Tu Trạch
cười to thành tiếng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.