Cố Thời Hạc và Cố Thời Khuynh bàn bạc với nhau. Quãng
thời gian sau khai giảng của bọn họ gần như không có thời gian rảnh. Bình
thường thì một người phải đi học, một người phải ôn tập. Cũng không thể xin
nghỉ vài ngày để đi tới Giang Nam du lịch, giáo viên phụ đạo của Cố Thời Khuynh
chắc chắn sẽ không chấp nhận chuyện này.
Sẽ có một vài ngày nghỉ trong tuần lễ vàng của tháng năm,
nhưng nếu đi vào thời điểm đó sẽ có rất nhiều người. Nói chung là sẽ nhìn thấy
cảnh tượng đám người đông đúc như những con kiến bò lúc nhúc vậy.
Hai người nhìn nhau, quyết định thực hiện một chuyến du
xuân đến phía nam sông Dương Tử trước khi chính thức nhập học.
Hai người lên mạng tìm kiếm những thị trấn cổ trứ danh ở
Giang Nam.
“A Khuynh, Ô Trấn, Tây Đường, Chu Trang, Nam Tầm, Đồng
Lý, Thiệu Hưng. Em muốn đi chỗ nào?”
“Ừm… Trước đây em chưa từng đi đến chỗ nào cả. Chúng ta
xem kỹ trước rồi nói sau đi.”
“Được.” Tay phải Cố Thời Hạc nắm lấy con chuột, tiếp tục
lướt trang web du lịch chiến lược thành phố Giang Nam mà anh đang mở trên
laptop. Tay còn lại nhàn rỗi nắm lấy tay phải của Cố Thời Khuynh, mười ngón tay
đan vào nhau.
Cố Thời Khuynh cũng mặc kệ để anh nắm, nghiêm túc nhìn
hướng dẫn du lịch cho chuyến đi sắp tới đến Giang Nam với anh.
“Nam Tầm, Đồng Lý, Ô Trấn và Thiệu Hưng đều khá tốt. Cố
Thời Hạc nhìn đánh giá review trên mạng, quay đầu nói với Cố Thời Khuynh.
“Nam Tầm, tên hiếm quá. Tên của cổ trấn này cũng rất thú
vị, em rất thích. Anh ơi, hay là chúng ta đi Nam Tầm đi? Hơn nữa, hình như bắt
đầu từ năm nay chỗ này sẽ được miễn phí vé vĩnh viễn.”
“Ừm, anh nghe theo A Khuynh hết. Nghe nói Nam Tầm từng là
một thị trấn nhỏ giàu có vô cùng. Mặc dù trước đây nó rất giàu có, nhưng bây
giờ nó lại trở thành thị trấn có bầu không khí thương mại khiêm tốn nhất. Anh
cũng rất hào hứng, tò mò về nó. Được, chúng ta sẽ đi Nam Tầm chơi.” Sau đó anh
dừng một chút, lại hỏi: “Ngoài Nam Tầm ra em còn muốn đi chỗ nào nữa không?
Hình như anh và em còn một vài ngày nữa mới khai giảng, chúng ta có thể đi thêm
một chỗ nữa.”
“Mọi người đều đồn rằng ‘yên hoa tam nguyệt há Dương
Châu’. Tuy bây giờ vẫn chưa đến tháng ba, nhưng em vẫn muốn đi tới thành phố
Dương Châu chơi với anh. Đi tới đó khám phá một chút, được không ạ?’
“Được, vậy chúng ta đi Nam Tầm trước, sau đó sẽ đi ‘yên
hoa tam nguyệt há Dương Châu’.”
Chú thích: Yên
Hoa Tam Nguyệt Há Dương Châu là một câu trong bài thơ tứ tuyệt Hoàng Hạc lâu
tống Mạnh Hạo Nhiên chi Quảng Lăng (có nghĩa: Tại Hoàng Hạc lâu tiễn Mạnh Hạo
Nhiên đi Quảng Lăng) của Lý Bạch. Bài thơ này đã được nhà văn Ngô Tất Tố dịch
ra tiếng Việt khá thành công theo thể thơ lục bát.
Lý Bạch có
nhiều bạn thuộc những tầng lớp khác nhau. Tình bạn của ông bao giờ cũng nồng
hậu, chân thành. Mạnh Hạo Nhiên là bạn chí cốt của Lý Bạch. Hai người vốn có
nhiều điểm tương đồng như đều muốn ra làm quan, nhưng đều không toại nguyện và
đều tìm vui thú ở chốn non xanh, nước biếc.
Thơ: Cố nhân
tây từ Hoàng Hạc lâu/ Yên hoa tam nguyệt há Dương Châu./ Cô phàm viễn ảnh bích
không tận/ Duy kiến Trường Giang thiên kế lưu.
Dịch thơ (Ngô
Tất Tố): Bạn từ lầu Hạc lên đường/ Giữa mùa hoa khói, Châu Dương xuôi dòng./
Bóng buồm đã khuất bầu không/ Trông theo chỉ thấy dòng sông bên trời.
Câu thơ “Yên
Hoa Tam Nguyệt Há Dương Châu” hay “Giữa mùa hoa khói, Châu Dương xuôi dòng” nói
về thời gian Lý Bạch phải đưa tiễn người bạn của mình, đó là vào một ngày tháng
ba mùa hoa khói.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT