Đến tận khi Cố Thời Khuynh, Cố Thời Hạc và mẹ của cậu đã
lên xe Cố Tri Trạch đi về thành phố Nam Thành từ quê ông bà, cậu vẫn không thể
tin rằng mình và anh đã ở bên nhau.
Mai Hoạ Tuyết ngồi ở ghế phụ lái, Cố Thời Hạc và Cố Thời
Khuynh ngồi ở hàng ghế phía sau xe.
Cố Thời Khuynh nhìn bóng lưng của cha mẹ mình, không biết
vì sao trong lòng có chút hồi hộp, thỉnh thoảng như vô tình liếc nhìn người
ngồi bên cạnh mình qua khoé mắt.
Cố Thời Hạc - "người bạn trai cậu đã theo đuổi thành
công" - vẫn ngồi thẳng mà không có bất kỳ động tác thừa nào khác.
Cậu muốn nắm tay anh.
Nhưng cậu sợ bị cha mẹ nhìn thấy.
Còn Cố Thời Hạc, sao anh lại có thể không chú ý đến đôi
mắt nhỏ của cậu em trai không cùng huyết thống với mình cho được chứ?
Nhìn cậu trông giống như kiểu một đứa trẻ yêu thầm thời
trung học phải giấu giếm kỹ càng chuyện tình cảm với cha mẹ mình.
Rất dễ thương.
Cố Thời Hạc liếc nhìn Cố Tri Trạch, người đang nghiêm túc
lái xe và Mai Hoạ Tuyết, người đang nhắm mắt nghỉ ngơi qua gương chiếu hậu.
Sau khi chắc chắn rằng họ sẽ không phát hiện ra, anh duỗi
ngón tay ra và đan bàn tay của mình vào tay của Cố Thời Khuynh. Tuy tay hoạt
động nhưng vẻ mặt của anh vẫn rất bình tĩnh, như không có chuyện gì xảy ra.
Sau khi bị chạm vào, lò ......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).