Tám tiếng thoắt cái trôi qua nhanh, khi máy bay vừa hạ cánh thì hai
người cũng vừa mới tỉnh, hai người nghe
thấy người đàn ông khoe khoang phía sau lại nói ba hoa, chỗ ngồi của anh ta
hình như ở hàng ghế đầu, giọng nói cũng không nhỏ. Chỗ ngồi của bọn họ cũng có
thể nghe bảy tám phần, bọn họ cũng hiểu vì sao với tính cách như vậy mà anh ta
có thể sống lâu như vậy: Theo như anh ta nói, anh ta có chú ruột làm lãnh đạo.
Ngoài điều đó ra, còn có một điều mà anh ta rất tự hào đó là học vấn và
sự nghiệp: Anh ta là sinh viên tốt nghiệp Đại học Yan và làm việc tại Viện Khoa
học Vũ trụ.
Anh ta còn nói rằng anh ta rất nổi tiếng ở trường và trong đơn vị vì
năng lực và gia thế của mình. Anh ta còn tiết lộ rằng vợ anh ta là một giáo
viên trung học cơ sở nơi khác, cô ta có thể cưới anh ta đó là may mắn của cô
ta, đưa cô ta đi hưởng tuần trăng mật cũng là vinh dự của cô ta, trên đời này
chắc không có người vợ nào may mắn như cô ta.
Có người không khỏi châm chọc nói: "Thật không? Cô ấy cũng may mắn
thật ha, thế thì anh cũng không cần đưa cô ấy đi hưởng tuần trăng mật cũng được
mà."
Người đàn ông kia nói: "Kết hôn mà không có tuần trăng mật không
phải sẽ bị người khác chê cười sao?"
Mọi người không nói gì nhưng cũng hiểu ra người đàn ông như vậy một
chút tình cảm cũng không có, với vợ mình thì lại càng không có chút tình cảm,
nếu không phải vì giữ thể diện cho anh ta tất nhiên sẽ không đi hưởng tuần
trăng mật.
Chắc chắn trên đường cũng gây khó chịu cho không ít người, có người
thấy anh ta không biết điều châm chọc, có người liền trực tiếp khiêu khích nói:
"Anh đẹp trai như vậy, có bản lĩnh như vậy, sao không cưới vợ đẹp? Anh xem
vợ người ta ở hàng ghê đầu kìa, vợ người ta vừa xinh đẹp, thân hình lại chuẩn,
so với vợ anh còn có thể làm tốt hơn một chút, so với người khác thì anh còn
kém xa."
Người đàn ông kia tất nhiên bị chọc đến tức điên, giọng sắc bén nói:
"Hai hạng người kia úp úp mở mở thì làm sao mà biết có đẹp hay không? Che
che giấu giấu thế kia thì chắc là bộ dạng xấu xí nên mới che rồi.”
Đỗ Trạch Thần và Thẩm Ấu Dao nhìn nhau bật cười, Đỗ Trạch Thần nói:
"Du lịch như thế này nhiều một chút, như vậy diễn xuất của em mới có thể
phong phú được. ”
Hai người phải mất một lúc mới thuê được xe vì dự định là sẽ tự mình
lái xe đi một vòng, cũng thuận tiện ngắm cảnh nên Đỗ Trạch Thần thuê một chiếc
xe mui trần.
Bọn họ lái xe đi ra, vừa đi qua sân bay lại thấy nhóm tuần trăng mật
hình như đang đợi xe buýt.
Người đàn ông kia vẫn đang lải nhải nói gì đó, mọi người rõ ràng vẫn
không thèm để ý tới anh ta, nhưng có vẻ anh ta không tinh ý lắm.
Xe vừa đến gần, Đỗ Trạch Thần và Thẩm Ấu Dao cũng vừa nghe thấy những
gì anh ta nói: "... bây giờ con người quá hời hợt, chỉ thích nhìn bề ngoài
mà đánh giá người khác, có người còn không biết có đẹp trai xinh gái không, che
mặt kín mít, chỉ cần nhìn dáng người đẹp thì liền mê, làm gì mà tốt như vậy,
sau này nhất định sẽ ngoại tình..."
Anh ta vừa nói dứt lời thì mọi người xung quanh sang nhìn anh ta, thật
muốn cho anh ta một trận.
Đỗ Trạch Thần dừng xe trước mặt anh ta: "Này, hẹn gặp lại! ”
Lúc này hai người đã cởi bỏ hết tất cả ngụy trang, quần jeans áo phông
trắng đơn giản, nhưng không thể nào che dấu được khí chất của hai người, hai
người đi cùng nhau lại càng hút mắt gấp bội.
Ánh mắt của mọi người đều đổ dồn về phía hai người, người đàn ông khoe
mẽ kia như vịt bị bóp cổ, anh ta không nói tiếng nào, ánh mắt nhìn thẳng vào
Thẩm Ấu Dao.
Thẩm Ấu Dao nhíu mày, Đỗ Trạch Thần nghiêng người chắn ngang tầm nhìn
của anh ta, lạnh lùng cười nói:
"Không nhìn bề ngoài mà đánh giá người khác nữa sao? ”
"Lời anh nói tôi cũng không đồng ý, giống như tôi vừa đẹp trai lại
vừa có tiền thì làm gì có người đàn ông nào khác lọt vào mắt xanh vợ tôi, mà vợ
tôi cũng vừa xinh đẹp vừa có năng lực thì tôi cần gì để ý đến những người phụ
nữ khác. Nhưng thật ra tôi cảm thấy anh không ngoại tình là thật, bởi vì sẽ
không có ai vừa ý với anh đâu." Dứt lời, anh cũng không đợi người đàn ông
kia lên tiếng trực tiếp khởi động xe, đáng tiếc hiệu suất của xe thân thiện với
môi trường nên không thể phun khói vào anh ta được.
Người đàn ông kia một hồi sau mới cảm thấy bị xúc phạm, định nói gì đó
thì thấy những người phụ nữ xung quanh hét lên vì phấn khích.
"A a a! ! ! Thật sự là Đỗ thiếu gia và Thẩm Ấu Dao! ”
"Ở ngoài còn đẹp hơn trên TV nữa!"
"Thật không thể tin được tôi ngồi cùng Đỗ thiếu gia trên một
chuyến bay, tuần trăng mật này thật là siêu đáng giá!"
Người đàn ông kia tuy không nhìn rõ lắm nhưng với chỉ số thông minh vẫn
còn chấp nhận được, lại thấy nhiều người biết như vậy khẳng định lai lịch bọn
không hề nhỏ, bởi vậy không dám nói gì nữa.
Sau đó anh ta cũng làm rõ được sự nghi ngờ của mình, sự xuất hiện của
Đỗ Trạch Thần và Thẩm Ấu Dao chính là lý do khiến mọi người có lý do để ghét
anh ta hơn.
Cho dù anh ta muốn nói gì cũng có thể khiến anh ta im lặng ngay lập
tức, anh ta có đẹp trai hơn Đỗ Trạch Thần không? Anh ta có giàu có hơn Đỗ Trạch
Thần không? Vợ anh ta có năng lực hơn Thẩm Ấu Dao không?
Nhóm tuần trăng mật cuối cùng cũng đã bình tĩnh lại.
Tất nhiên, Thẩm Ấu Dao không hề biết về chuyện này. Khi họ đến khách
sạn đã gần mười giờ, nhưng vì hai người đã ngủ khá nhiều trên máy bay nên không
cảm thấy mệt lắm.
Đặt hành lý xuống thì họ nghỉ ngơi một lát, Thẩm Ấu Dao tò mò đứng dậy
đi dạo một vòng. Đây là một khách sạn kiểu biệt thự, tầng một đều là cửa sổ
kính trong suốt từ tr ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.