《Xuyên thành vợ sau của thiếu gia hào môn.- Calantha》

Nhà vệ sinh trong nhà hàng thịt nướng không lớn, Đỗ Trạch Thần rõ ràng đã nghe thấy tiếng cãi vã của hai người trước cửa.

Sở Khiết gọi tên của anh: "Anh Trần."

"Là tôi tỏ tình trước. Cô muốn nói gì nữa không?" Đỗ Trạch Thần nói với khuôn mặt lạnh lùng: "Còn nữa, sau này không được gọi tôi thân mật như vậy nữa. Chúng ta chỉ là những người bạn bình thường với nhau mà thôi, cô có thể gọi tôi là Tổng giám đốc Đỗ, Đỗ Trạch Thần, hoặc là gọi Đỗ thiếu gia giống như những người khác cũng được."

Sắc mặt Sở Khiết cứng đờ, cô ta dứt khoát đập vỡ cái bình: "Không, em thực sự xin lỗi, em đã thích anh từ lâu lắm rồi... Em..."

"Cô câm miệng lại cho tôi." Đỗ Trạch Thần nghiêm mặt nói: "Tôi đã kết hôn rồi, cô còn muốn làm gì? Muốn phá hoại gia đình tôi sao? Cô biết cả đời tôi ghét nhất chính là kẻ thứ ba xen vào chuyện gia đình người khác không hả?"

Khuôn mặt Sở Khiết tái nhợt: "Không, không phải như vậy, em không có..."

Đỗ Trạch Thần không để ý đến cô, khi quay sang Thẩm Ấu Dao, giọng điệu chợt dịu đi hẳn: "Ấu Dao, chúng ta trở về đi."

Thẩm Ấu Dao cũng không nhìn Sở Khiết, cứ thế theo Đỗ Trạch Thần rời đi.

"Đừng lo lắng về chuyện đó, anh chưa bao giờ thích cô ấy cả."

Đỗ Trạch Thần vừa nãy còn nghiêm nghị đáng sợ, bây giờ thì lại cẩn thận giải thích cho cô hiểu: "Em không ngờ cô ấy lại có suy nghĩ như vậy." Anh tưởng chỉ vì nhìn thấy anh đã kết hôn rồi nên cô ta mới khó chịu bộc phát ra ngoài: "Ngày mai anh sẽ sa thải cô ta."

Thẩm Ấu Dao cảm thấy làm như vậy không được hay lắm, sa thải nhân viên vì lý do cá nhân là hành động không tốt. Hơn nữa, chuyện Sở Khiết thích Đỗ Trạch Thần không liên quan gì đến cô cả. Dù sao hai người họ cũng chỉ là kết hôn giả mà thôi.

Nhưng khi nghe lời đề nghị của Đỗ Trạch Thần, một sự ngọt ngào thầm kín dâng lên từ tận đáy lòng cô.

Bỉ ổi thì bỉ ổi thôi, cô nghĩ trong lòng, dù sao cô cũng không phải là Thánh Mẫu cho nên cô cũng không cần đối xử dịu dàng với những người như Sở Khiết.

Thế là, cô không nói gì nữa, cứ âm thầm làm theo cách của anh.

Khi hai người trở về cũng đã gần đến giờ khai tiệc.

Bởi vì Thẩm Ấu Dao phải quay lại phim trường vào sáng mai, nên Đỗ Trạch Thần cũng không làm chậm trễ công việc của cô, anh đưa Thẩm Ấu Dao rời đi sau khi thanh toán xong hóa đơn.

Trên đường trở về cả hai người cũng không nói gì, không biết trong lòng Thẩm Ấu Dao suy nghĩ cái gì, nhưng Đỗ Trạch Thần vẫn dè dặt hỏi: "Em tức giận sao?"

"Không có." Thẩm Ấu Dao nói: "Em chỉ đang nghĩ đến chuyện của Sở Khiết mà thôi."

"Đừng nghĩ đến cô ta nữa." Đỗ Trạch Thần ủ rũ nói: "Cô ta có cái gì nghĩ nữa chứ, ngày mai anh sẽ sa thải cô ta."

Thẩm Ấu Dao dở khóc dở cười: "Không phải chuyện đó, em chỉ đang thắc mắc tại sao cô ấy lại thà chọc tức em chứ không chịu thổ lộ với anh?"

Đỗ Trạch Thần có thể hiểu được một chút, cô ta sợ bị anh từ chối, mà nếu bị anh từ chối rồi thì ngay cả bạn bè cũng không làm được nữa.

Giống như tình huống của anh hiện giờ vậy. Anh không muốn thổ lộ với cô, nhưng trong lòng lúc nào cũng sợ sẽ dọa cô chạy mất. Lỡ như Ấu Dao không thích anh thật, mọi thứ sẽ trở nên tồi tệ hơn, anh không thể chịu đựng nổi kết quả thảm hại như thế. Cho nên anh không dám mạo hiểm, anh phải chờ, phải nhẫn nhịn cho đến khi anh chắc chắn bản thân có thể thành công.

Nhưng giữa anh v

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play