Bất kể mưu đồ tính toán của những người anh em trong nhà họ Thành là gì thì cũng mặc kệ, dù sao Đỗ Trạch Thần đang hưởng thụ hạnh phúc đích thực, cuối cùng còn bị Thẩm Ấu Dao đè lên giường: "Ngủ đi nào!"
Anh giả bộ làm tư thế ôm lấy mình, nói: "Em đang làm gì vậy? Tính quấy rối anh đấy à!"
Đã từ lâu Thẩm Ấu Dao không còn thấy anh giở trò đồi bại, cô cảm thấy mình rất nhớ anh, thế là cô làm động tác muốn cởi quần áo của anh ra: "Cái gì mà không đứng đắn chứ! Em phải cho anh thấy thế nào là "phi lễ chân chính" mới được."
Đỗ Trạch Thần kinh ngạc nói: "Thật sao? Anh sợ quá đi thôi." Sau đó, anh buông tay ra một cách mong đợi, bày tỏ sẵn sàng đợi cô đến chà đạp mình.
Thẩm Ấu Dao giũ chăn ra và vùi anh vào trong, buồn cười nói: "Ngoan ngoãn ngủ đi!"
Đỗ Trạch Thần kéo chăn để lộ cái đầu của mình: "Anh muốn uống canh thịt cừu."
Thẩm Ấu Dao cười nói: "Đến lúc anh tỉnh dậy sẽ có ngay."
Cuối cùng Đỗ Trạch Thần cũng ngoan ngoãn nhắm mắt lại.
Làm việc với cường độ cao trong một tuần thực sự khiến anh mệt mỏi, sau khi đùa giỡn một hồi anh nhanh chóng chìm vào giấc ngủ sâu.
Nhưng cũng có lẽ trong tiềm thức nghĩ đến chuyện Thẩm Ấu Dao đã về nhà nên anh không muốn ngủ quá lâu. Đến khi tỉnh dậy, anh ngửi thấy mùi canh thịt cừu, nghĩ đến trong nhà còn một người khác, anh nở nụ cười thật tươi rồi mở mắt ra. Trước khi ngồi dậy còn không quên lăn lộn trên giường hai lần vì quá phấn khích.
Sau khi dọn dẹp một chút, anh rời khỏi phòng ngủ và đi theo mùi hương xuống căn bếp. Thẩm Ấu Dao đang nấu cơm, nghe thấy động tĩnh, cô quay đầu lại nhìn anh, cười nói: "Anh tỉnh lại đúng lúc lắm, em còn đang tính gọi điện cho anh đây. Bây giờ ăn cái này trước, mấy món còn lại sẽ có ngay thôi."
Từ trước tới nay, Đỗ thiếu gia chỉ động vào đũa chứ chưa từng chạm nào đĩa, anh vội vàng bưng cái đĩa ra, vừa đặt đĩa lên bàn, đột nhiên anh cảm nhận được hương vị hạnh phúc của hôn nhân, thật đơn giản nhưng cũng thật ấm áp. Vì đây là ngày do chính tay hai người tạo nên, từng chút từng chút một nhưng đến cuối cùng sẽ tạo nên kỳ tích bên nhau trọn đời cùng với con cháu đầy đàn.
Đỗ thiếu gia bưng có một món mà suýt chút nữa đã thành nhà triết học luôn rồi. Nhưng may mà mấy tin nhắn trong Wechat đã kéo anh về với thực tại.
Chúc rì rầm (Chúc Thu Đồng): Em nghe nói chị dâu đã trở lại?
Diệp xì xèo (Diệp Tả): Thu Đồng, cô nắm thông tin nhanh thật đấy, mấy chuyện này cô biết hết rồi à?
Chúc rì rầm (Chúc Thu Đồng): Tin đồn lan rộng khắp công ty của anh Thần rồi. Đúng không hả, chị Sở?
Sở oa oa (Sở Khiết): Chà, mọi người rất mong được gặp bà chủ trong bữa tiệc tối mai đấy.
Diệp xì xèo (Diệp Tả): Ồ, anh Thần, công ty của anh có tiệc tối à? Tôi nghĩ tôi cũng là một nhân viên của công ty anh, tôi có đủ tư cách tham gia không?
Hướng ụm bò (Hướng Soái): Đồng ý.
Đỗ Trạch Thần hơi do dự, Thẩm Ấu Dao rất ít khi về nhà, thời gian hai người ở bên nhau quá ngắn ngủi, tự dưng đi tiệc tối thì cảm thấy lãng phí quá, nhưng Chúc Thu Đồng lại gửi thêm mấy dòng tin nhắn nữa.
Chúc rì rầm: Anh Thần, anh đừng có nói chị dâu lại không rảnh nữa đấy chứ?
Chúc rì rầm: Hay là anh đang cố giữ thể diện?
Sở oa oa: Đúng vậy đó, mau mang ra cho chúng em nhìn mặt cái đi. Phải để cho chúng em xác nhận rằng Trạch Thần là người đã có gia đình. Nếu không chúng em sẽ coi anh là người còn độc thân đó nha!
Đỗ Trạch Thần cau mày nhìn mấy dòng tin nhắn của Chúc Thu Đồng và Sở Khiết, lúc buổi chiều anh đã cảm thấy có gì đó không ổn rồi! Thấy chưa, bị nhắc đến ngay! Đỗ Trạch Thần thở dài ngao ngán, cuộc hôn nhân chớp nhoáng vẫn để lại rất nhiều mối nguy hiểm tiềm ẩn.
Ngay cả người thân quen đây mà anh còn không tin tưởng nữa, nhưng mà cũng không loại trừ khả năng Sở Khiết cũng không tin anh.
Trước đây khi còn ở trong đội thể thao điện tử, anh đã nhận ra Sở Khiết rất có tình cảm với mình, chẳng hạn như rất thích cằn nhằn với anh, hay thích chăm sóc anh nhất. Nhưng cô ta không nói rõ ràng, anh cũng giả vờ như không biết gì, hơn nữa xung quanh anh cũng không thiếu những cô gái như vậy, cho nên anh vẫn vui vẻ duy trì mối quan hệ tốt với cô ta.
Nhưng bây giờ thì không được nữa, anh không còn là một người độc thân, tuy chỉ là đơn phương nhưng anh không thể gieo mộng tưởng cho bất kỳ ai.
Chà, xem ra thể hiện tình cả là điều bắt buộc phải làm.
Đỗ Trạch Thần trợn tròn con mắt, trước đây anh đã nghĩ sai rồi. Tiệc tùng chỉ làm lãng phí thời gian mà thôi, bày tỏ tình yêu mới thúc đẩy được tình cảm chân thành!
Một LIKE dành cho trí thông minh tuyệt vời của mình!
Trong khi ăn, Đỗ Trạch Thần cho Thẩm Ấu Dao xem điện thoại di động của mình: "Ấu Dao, ngày mai công ty có tổ chức tiệc, chúng ta cùng nhau đi nhé! Em thấy không, bọn họ không tin anh, cứ chọc ghẹo anh hoài." Anh bất mãn thở dài một hơi, nhìn cô tràn đầy mong đợi: "Em đi trút giận với anh được không?"
Thẩm Ấu Dao bị lời nói của anh chọc tức cười: "Sở oa oa là cái quái quỷ gì vậy?"
"Ồ, không phải con công luôn kêu 'oa oa' sao?" Đỗ Trạch Thần nói: "Người này trước đây là trợ lý của đội thể thao điện tử của tụi anh. Sau khi anh thành lập công ty này, anh đã lâu không liên lạc với mấy người bạn cũ của mình rồi. Anh nghĩ năng lực của cô ấy không tồi, cho nên đã mời cô ấy tới làm việc trong công ty."
Ánh mắt Thẩm Ấu Dao rơi vào Sở oa oa và Chúc rì rầm nói: "Hình như đây là nick của con gái thì phải?"
Đỗ Trạch Thần khen ngợi cô: "Em có thể nhìn ra được chứng tỏ em có đôi mắt sắc bén đấy."
Thẩm Ấu Dao cười nói: "Không phải, bởi vì trực giác của con gái chính xác lắm nha."
Đỗ Trạch Thần không hài lòng: "Rốt cuộc em đang nhắm vào ai vậy? Chúng ta mới là người nhận giấy chứng nhận kết hôn, em muốn ăn quỵt à?" Anh vừa nói vừa cầu xin: "Đi thôi đi thôi, nếu không bọn họ cứ suốt ngày nghi ngờ anh, em đi hỗ trợ với anh hù chết bọn họ nhé."
Thấm Ấu Dao bật cười: "Sao anh lại ấu trĩ như vậy chứ." Mặc dù ngoài miệng nói vậy, nhưng cô vẫn gật đầu đồng ý: "Nhưng mà ngày mốt em phải quay về sớm."
"Oh yeah!" Đỗ Trạch Thần mừng rỡ, lập tức thông báo với mọi người trong nhóm: "Bà chủ bỏ thời gian đi thị sát, mọi người hãy chuẩn bị sẵn sàng."
Mấy người trong nhóm chat lập tức bùng nổ và hoan hô không ngừng.
Chúc rì rầm: Mau đem chị dâu vào nhóm chat đi. Chúng em muốn làm quen trước.
Lần này Đỗ Trạch Thần không đồng ý, thể hiện tình cảm như vậy là được rồi. Nhưng thật tình mối quan hệ giữa anh, Sở Khiết và Chúc Thu Đồng không được tốt lắm, tính cách Thẩm Ấu Dao chậm chạp như vậy, anh sợ gặp người mình không quen sẽ nói chuyện không thoải mái. Cho nên anh coi như chưa thấy đoạn tin nhắn này, sau đó vứt luôn điện thoại sang bên.
Hôm nay, hai người bọn họ ở nhà không đi đâu, chỉ nói chuyện phiếm về tình hình hiện tại, còn đùa giỡn với nhau cả ngày. Lúc này Thẩm Ấu Dao đã trở nên hoạt bát hơn rất nhiều khi đối diện với Đỗ Trạch Thần.
Trưa ngày hôm sau, Thẩm Ấu Dao đến p
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.