Vì nhân viên tạm thời bị sa thải nên bữa tối của mọi người hơi muộn, Mạc Duyệt tan làm cũng không cách nào ăn cơm đúng giờ, nhìn thấy Thẩm Ấu Dao là cả một bụng tức, nhịn không được liền nói: “Đỗ thiếu phu nhân cũng uy phong quá đó.”
Triệu Hiểu Đan ở bên cạnh cũng đổ thêm dầu vào lửa: “Chứ còn gì nữa, Tiểu Lý còn trẻ như vậy, công việc khó khăn thế nào, ai làm việc mà không phạm sai lầm chứ, đá đổ bát cơm của người khác cũng hơi quá đáng rồi đó.”
Mặc dù cô cũng không nổi tiếng gì, nhưng trong tổ làm phim dù gì cũng là nữ hai, cũng coi như là nhân vật nặng ký rồi, địa vị của cô ta cũng cao hơn, nói chuyện cứ như nhân vật có địa vị trong giới giải trí vậy.
Mạc Duyệt bình thường cũng không để ý đến cô ta cho lắm, nhưng câu cuối cùng dường như đã chạm đến dây thần kinh của Mạc Duyệt: “Đỗ thiếu phu nhân cướp đồ của người khác trước giờ chưa sẩy tay lần nào.”
Vốn tưởng rằng lần này Thẩm Ấu Dao sẽ vẫn trầm mặc cho qua, không ngờ cô lại ngẩng đầu nhìn Mạc Duyệt một cách nghiêm túc: “Trước giờ luôn nghe người ta nói cô Mạc thông minh cương trực, giờ xem ra chỉ là hữu danh vô thực, nói về thông minh, bị người ta xem như công cụ, nói về cương trực, cũng sẽ chỉ đứng một bên cười nhạo, cô có gì bất mãn với tôi có thể nói thẳng.
Mạc Duyệt cười lạnh: “Nói thẳng thì nói thẳng, cướp vai của người khác cô còn lý lẽ gì nữa không?”
“Cô Mạc sao lại cho rằng vai diễn này là tôi cướp của người khác?” Thẩm Ấu Dao nói: “Chuyện này tìm đạo diễn xác minh một chút cũng đâu phải chuyện khó gì nhỉ? Cô tùy tiện nghi ngờ như vậy không sợ đổ oan cho người tốt sao?”
“Nói như vậy là cô bị oan rồi?” Mạc Duyệt châm chọc: “Ai mà không biết đạo diễn Quý là người khéo léo, không đắc tội với ai, quan hệ của cô như vậy, tất nhiên để cô diễn rồi.”
Thì ra là đi hỏi rồi.
“Vậy thì ít nhất cô cũng phải xác minh một chút xem tôi diễn có tốt không.” Thẩm Ấu Dao nói: “Cô chắc chắn tôi diễn không tốt như vậy sao?” nói xong cũng không muốn để ý đến Mạc Duyệt nữa, trong giới này đúng là lắm yêu ma quỷ quái, dù là đại tiểu thư như Mạc Duyệt sơ suất cũng người ta lợi dụng.
Mạc Duyệt khó chịu, quả thật cô ấy chưa xem qua diễn xuất của Ấu Dao, mấy hôm nay khai máy hai người chưa có cảnh quay chung, hơn nữa cô ấy cũng không thích Ấu Dao, bình thường lúc Ấu Dao lên diễn thì cô ta cũng đi nghỉ ngơi rồi.
“Cơm đến rồi.” Không biết ai nói câu đó đã khiến mọi người cùng vui vẻ ngoái đầu nhìn lại, nhìn thấy mấy người trẻ tuổi mang theo không ít hộp đựng thức ăn đi vào, trên hộp có in logo ‘Thượng Thực’, trong đám đông truyền đến tiếng hoan hô, đồ ăn của Thượng Thực rất ngon nhưng giá cả cũng cao, người bình thường muốn ăn cũng khó.
Triệu Hiểu Đan cười nói: “Đạo diễn Quý như vậy là cảm thấy có lỗi với mọi người nên đã chi tiền à?”
Vừa nói dứt câu thì cô nhìn thấy đằng sau mấy người đó xa xa là một người đàn ông ngồi xe lăn, đang nói chuyện với đạo diễn Quý, ha
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.