Khó có thể tưởng tượng được trạng thái
làm bài thi vào ngày hôm sau của Từ Triết Phàm, xác thật là cực kì tệ.
Cuộc hoan ái kịch liệt đêm qua khiến
cho toàn thân anh vô cùng đau nhức, hai cánh tay cầm bút đều đang liên tục run
rẩy và dường như eo không dựng thẳng dậy nổi, ánh mắt tan rã cũng không sao tập
trung tinh thần được.
Thậm chí nhìn chữ trên đề thi còn xuất
hiện hai cái bóng. Từ Triết Phàm không ngừng day trán trong lòng không khỏi ủ
rũ, anh vốn tưởng rằng lần này mình có đủ thời gian ôn tập thì chắc sẽ có thể
vượt qua được Lý Bách Nhiên mà giành được hạng nhất.
Nhưng bây giờ xem ra có thể giữ được
thành tích hạng hai thôi đã là lực bất tòng tâm rồi.
Ai mà ngờ được cái tên Lý Bách Nhiên
này bình thường ăn mặc ra hình dáng con người, thái độ cũng lịch sự khách khí, dáng
vẻ đoan chính đàng hoàng nhưng thực tế lúc cởi quần áo ra ở trên giường cứ như
là mãnh hổ sổng chuồng, vừa cuồng mãnh lại như bộc phát sức lực tràn trề vô hạn
vậy.
Đêm qua Từ Triết Phàm giống như một con
thú nhỏ đáng thương dưới móng vuốt của dã thú, không thể vùng vẫy cũng chẳng
thoát ra được mà phải để cho một con hổ mặt người tính thú hết lần này đến lần
khác liếm láp khắp nơi.
Trước tiên là kề gần vào giữa hai chân
Từ Triết Phàm nếm vị ngọt của anh để cho anh nếm trải được hương vị cao trào
tột đỉnh đến thần hồn điên đảo sau đó lại vùi mình vào trong hạ thân ấm áp của
anh dùng tiết tấu có thể làm cho con người ta ngây ngất di chuyển thô bạo khiến
cho Từ Triết Phàm gần như mềm nhũn trên giường mà kêu rên. Vừa sâu vừa nhanh
lại vừa tàn nhẫn, mấy lần bị cậu ta làm đến suýt chút nữa anh đã không nhịn
được mà bật khóc luôn rồi.
Lý Bách Nhiên cứ như giành được một món
đồ chơi yêu thích mà không ngừng thay đổi đủ loại tư thế khác nhau, tham lam
món đồ ăn không biết vị cứ một lần rồi lại một lần bắt lấy con thú nhỏ điềm đạm
đáng yêu ăn sạch sẽ không chừa lại một mẩu vụn. Cơ thể con thú nhỏ rất gầy yếu
nhưng mông lại khiến cậu vô cùng vừa ý.
Bờ mông cong vểnh, tròn trịa lại mềm
mại, xúc cảm khi xoa nắn cực kỳ thích, lúc nhào nặn cũng rất có tính đàn hồi gần
như khiến cậu quyến luyến không dứt ra
được.
Lý Bách Nhiên không ngừng quen thuộc
với từng vùng nhạy cảm trên cơ thể con thú nhỏ mà xông đến vừa cuồng mãnh lại
vừa kịch liệt, dùng đủ mọi kĩ năng trêu đùa con thú nhỏ kêu khóc khản cổ cả một
đêm, giọng nói cũng trở nên khàn đặc, khắp mọi nơi trên cơ thể đều có vết hôn
yêu thương của cậu, nhất là ở nơi cậ ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.