Từ Triết Phàm không về nhà mà đến thẳng
nhà tắm công cộng để tắm rửa rồi tiện thể rửa sạch hết mấy thứ kia ra luôn. Mãi
cho đến khi phía sau không còn mấy thứ kia thấm ra ngoài nữa thì anh mới cảm
thấy thoải mái hơn một chút, cứ cho là phía sau không bị rạn quá nghiêm trọng
nhưng sưng tấy thì vẫn còn ở đó, bởi vì bị sưng nên màu sắc đậm lại rất xinh
đẹp. Từ Triết Phàm lau sạch những giọt nước đọng lại trên gương đang chầm chậm
nhiễu xuống, vì da vừa trắng vừa mỏng nên màu sắc nơi ấy hiện lên cũng đặc biệt
đỏ tươi khiến cho anh nhìn thấy mà phát hoảng, cứ như sắp bị phá hỏng đến nơi
rồi ấy.
Trong chốc lát anh bỗng há hốc mồm, cảm
thấy đau là một chuyện nhưng tận mắt nhìn thấy cái dáng vẻ này lại là một
chuyện khác. Quần áo được Lý Bách Nhiên đem đến nhà tắm công cộng, khi Từ Triết
Phàm tắm xong bước ra ngoài thì tư thế anh có phần cứng ngắc, mặt cúi gằm xuống
trông rất khó coi.
Lúc ra cửa nhà tắm bởi vì mặt đường
không bằng phẳng mà anh hơi xiêu vẹo. Lý Bách Nhiên bên cạnh vội đỡ lấy anh, Từ
Triết Phàm lại không chút cảm kích nào mà hất tay cậu ra: "Buông
ra….."
"Cậu đang tức giận?" Lý Bách
Nhiên hơi do dự sau đó bắt lấy cánh tay anh hỏi.
Từ Triết Phàm khó chịu quay đầu nói:
"Rõ ràng biết hôm nay phải thi mà đêm qua cậu làm rất quá đáng đó có biết
biết không hả."
Lý Bách Nhiên nhìn Từ Triết Phàm cả nửa
ngày mới lặng lẽ dời ánh mắt, trốn tránh câu hỏi của anh: "Còn đau
không?"
Từ Triết Phàm giằng tay cậu ra tức giận
đáp: "Tôi…Mẹ nó không phải con rối bơm hơi sao có thể không đau được
chứ."
Lý Bách Nhiên nghe xong thì sững người
hỏi ngược lại: "Con rối bơm hơi?"
Từ Triết Phàm nghẹn lại, hình như lúc
này ở Trung Quốc vẫn chưa có mấy loại bơm hơi. Anh cũng không muốn giải thích
cái này nên quay người vội vã đi về. Lý Bách Nhiên bước theo sau anh, mở miệng
giải thích: "Vốn dĩ hôm qua muốn giúp cậu làm sạch nhưng vừa lau thì cậu
bên khóc bên nháo, sáng dậy lại nổi giận
bừng bừng, căn bản là không cho tôi đụng vào người cậu……"
Đêm qua Từ Triết Phàm ngủ mê man không
chỉ vừa khóc vừa nháo mà còn đánh vào vai cậu một phát, sau đó Lý Bách Nhiên
lấy tay lau máu.
Lúc này có hai nam sinh đi qua cạnh hai
người họ, có lẽ là nghe được lời của Lý Bách Nhiên nên sắc mặt kì dị mà nhìn
qua. Từ Triết Phàm thấy thế thì lập tức che mặt, đỏ mặt tía tai quay đầu nói
với Lý Bách Nhiên: "Câm miệng!" Trên đường có người đi qua đi lại,
thế mà cái tên này cứ nói thẳng toẹt ra cứ như là chuyện ăn cơm uống nước vậy!
Thật bất ngờ là Lý Bách Nhiên không
phản bác lại, chỉ nhỏ giọng nói: "Được rồi được rồi, trở về sẽ bôi thuốc
cho cậu."
Từ Triết Phàm thái độ kiên quyết:
"Không cần � ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.