Từ Triết Phàm đi tới đi lui trong không gian này chục lần rồi nhưng vẫn không tìm được lối ra khỏi đây.
“Bà nội, cháu muốn ra ngoài.” Vừa dứt lời, Từ Triết Phàm đã thấy cánh cửa xuất hiện trước mắt mình và anh đột nhiên  ngủ thiếp đi. Trời đã tối, anh vẫn nghe thấy tiếng mẹ Lưu trong bếp tiếng cầm thìa va đập vào đáy nồi. Từ Triết Phàm thở phào nhẹ nhõm đứng dậy rời khỏi giường. Anh vô thức đưa tay chạm vào dây chuyền trên ngực, nó vẫn còn nguyên vẹn trên cổ anh. 
Lúc này, ngoài cửa vang lên tiếng bước chân. Từ Triết Phàm nhớ rằng mẹ  đã nói là sẽ đánh vào mông nếu anh còn lấy dây chuyền thế nên, anh vội vàng nhét sợi dây chuyền   vào lại quần áo.
Lưu Tú ở trong bếp nói vọng ra: "Lão Từ đã về rồi à? Ruộng đồng thế nào?" Cha của Từ Triết Phàm-Từ Truyền, đặt nông cụ xuống đất và nói: "Chà, phân đã được nấu chảy và ruộng đã đào được một nửa rồi. Ngày mai tôi sẽ làm nốt,  còn hạt giống thì sẽ được trồng trong hai ngày tới."
“Ăn cơm này." Từ Triết Phàm vừa cúi xuống xỏ giày vào thì nghe thấy Lưu Tú gọi mình trong bếp vọng ra: "Tiểu Phàm, lấy bàn ra dọn cơm đi." Từ Triết Phàm lớn tiếng đáp lại, sau đó chạy vào góc lấy bàn. 
Chiếc bàn đã gỉ nhưng sơn lại là có thể dùng được. Chân bàn rất ngắn, có thể ngồi ăn trên nền đất là vừa vặn. Ngày xưa không thiếu củi nên ván gỗ được làm rất dày và nặng. Từ Triết Phàm phải mất rất nhiều sức để di chuyển chiếc bàn ra giữa nhà.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play