"Ở công ty có thích ứng được không?" Sở Diệu đạp thắng xe, đúng lúc gặp đèn đỏ.

"Cũng không tệ lắm, có thể thấy bầu không khí của công ty rất tốt."

"Đúng vậy, em cũng nên nhìn xem ai là lãnh đạo." Sở Diệu hất cằm, đắc ý.

Vân Khuynh kéo dây an toàn: "Thôi đi, đó cũng là công lao của bố, anh mới đến công ty được bao lâu chứ?"

"Aiz, lời này của vợ không đúng rồi."

"Anh không phải nói vợ anh luôn đúng sao?" Vân Khuynh hai tay ôm ngực liếc xéo anh một cái, ánh mắt kia phảng phất đang nói anh dám làm càn?

"Ha ha ha, đúng, vợ anh nói gì cũng đúng." Người thức thời là trang tuấn kiệt.

"Đừng lảm nhảm nữa, chú ý lái xe, bận rộn cả ngày thật đúng là có chút đói bụng."

"Tuân lệnh!"

Mắt thấy đã vào tiểu khu, Sở Diệu tấp xe vào lề đường: "Chờ anh một lát."

Vân Khuynh gật đầu, lấy điện thoại ra lướt một lúc, đợi vài phút còn không thấy anh trở về, nghĩ thầm mua bao thuốc lá có cần phải mua lâu như vậy không?

Sở Diệu sau khi tốt nghiệp vào công ty học được hút thuốc, cũng không chắc chắn, cũng có thể đã sớm biết, chỉ là không có lộ ra trước mặt Vân Khuynh.

Vân Khuynh cũng chỉ là ngẫu nhiên phát hiện, lần đó trở về tương đối muộn, vừa lúc nhìn thấy Sở Diệu ngồi trên sô pha hút thuốc, chỉ còn lại nửa điếu.

Đối với chuyện hút thuốc lá này, Vân Khuynh không quản, chỉ nói là đúng liều lượng, thuốc lá và rượu đều như thế, nếu như không đúng liều lượng, về sau cô liền mang theo tài sản kếch xù đi tái giá.

Cô vừa nói ra lời này, Sở Diệu làm sao còn dám hút nhiều.

Phần lớn đều là ở xã giao, thật sự từ chối không được mới có thể hút và uống chút rượu.

Một lát sau Sở Diệu trở lại.

"Trong nhà không có thuốc lá..."

Vân Khuynh còn chưa nói xong, một ly trà sữa đưa tới: "Hơi đông người, xếp hàng lâu."

Vân Khuynh ngồi thẳng dậy, mắt khẽ mở: "Anh mua trà sữa cho em?"

"Không phải em nói đói bụng sao?" Sở Diệu đặt trà sữa lên tay cô: "Nhân viên cửa hàng nói hiện tại cái này bán chạy, em nếm thử xem."

Vân Khuynh cúi đầu, là một trong những đồ uống cô thích uống vào mùa hè, cam lộ cành dương, ít đá, năm phần đường.

Sở Diệu vẫn không uống trà sữa, chỉ có lúc cô uống sẽ uống theo một hai ngụm, nhưng thật không ngờ, ngay cả khẩu vị cũng nhớ rõ như vậy.

"Sao vậy? Không thích cái này sao?" Sở Diệu thấy cô không nói lời nào, nhìn cô một cái.

"Không có, em rất thích, cảm ơn ông xã." Vân Khuynh mở ống hút ra uống một ngụm, sau đó đưa ống hút tới bên miệng Sở Diệu: "Ông xã nếm thử một ngụm."

Sở Diệu nếm thử một chút, nhíu nhíu mày: "Quá lạnh, uống ít thôi."

"Không đâu, này là thiếu đá rồi, cái này không thể làm ở nhiệt độ bình thường." Vân Khuynh vui sướng.

"Mùa đông thì kêu lạnh, bây giờ uống đá như vậy còn nói không lạnh, đúng là phụ nữ." Sở Diệu dừng xe vào ga ra.

"Đúng vậy, đúng là vợ anh."

Hai người tay trong tay lên lầu, trà sữa anh một ngụm em một ngụm, tràn đầy ấm áp, vừa mới ra khỏi thang máy, ở góc rẽ liền nhìn thấy Hứa Trí đứng ở cửa nhà.

"A

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play