Vân Khuynh xuống xe thấy Thẩm Diệu đứng
cách đó không xa vẫy tay với cô: “Vân Khuynh, ở đây.”
Cô chạy chậm qua: “Đến sớm vậy à, để
cậu chờ lâu rồi nhỉ.”
“Tớ
cũng vừa mới đến, có hai hộp kem, cho cậu một hộp, váy của cậu đẹp thật
đấy.”
Thẩm Diệu cười nhìn Vân Khuynh, cô mặc
chiếc váy liền màu đỏ bó eo, làn váy dài đến đầu gối, màu đỏ giúp cho da Vân
Khuynh càng thêm trắng, ở dưới ánh mặt trời như là sẽ tỏa sáng, thiết kế bó sát
eo cũng làm cho eo của Vân Khuynh thon gọn như là một tay có thể ôm hết, đến
một đứa con gái như Thẩm Diệu nhìn mà cũng thấy thích.
“Cậu cũng rất đẹp, trông ngầu thật đấy,
Thẩm Diệu cậu cũng biết chơi bóng à?” Thẩm Diệu cao hơn Vân Khuynh không ít,
mặc quần cao bồi làm lộ ra đôi chân dài, Vân Khuynh cũng rất hâm mộ.
Cũng không biết có phải từ nhỏ thiếu
dinh dưỡng hay không, cô không đủ cao, đến bây giờ cô còn chưa cao được mét
sáu.
“Tớ không biết, tớ chỉ biết nhặt bóng
haha.”
Hai đứa con gái mỗi người một hộp kem,
vừa nói vừa cười đi đến sân bóng rổ của trường.
Lúc này mới hơn 4 giờ chiều, mặt trời ở
phía chân trời còn rất nóng bỏng, lúc hai người đến, trên sân bóng đang đấu khí
thế ngất trời, ngoài những người đã từng ăn cơm cùng, còn có mấy gương mặt xa
lạ.
Hai người ngồi dưới bóng cây, Vân
Khuynh liếc mắt một cái là thấy Sở Diệu ngay, anh mặc đồng phục màu đỏ, sau
lưng có một cái số 7 to to, từng cử chỉ hành động dưới ánh mặt trời đều lọt vào
mắt mọi người, nhất là khi nhảy lên ném bóng vào rổ, như là nam chính bước ra
từ truyện tranh vậy.
“Vân Khuynh cậu nhìn xem, có phải Sở
Diệu cực kì đẹp trai không, cơ bắp rắn chắc, cậu ấy chính là điển hình cho mặc
quần áo thì gầy, cởi quần áo thì lại có thịt.” Thẩm Diệu lấy tay đẩy đẩy tay
Vân Khuynh. (Abilene x T Y T)
Vân Khuynh hoàn hồn, ngượng ngùng nhìn,
tai ửng đỏ: “Diệu Diệu, cậu thích Sở Diệu không?”
“Cậu nói cái gì vậy? Trai đẹp chỉ có
thể nhìn từ xa không được có ý đồ cậu biết không, hơn nữa tớ cũng không thích
Sở Diệu, tuy rằng thành tích tốt, đẹp trai, gia cảnh tốt, nhưng ít nói quá, nếu
tớ mà thích cậu ấy chắc nghẹn chết mất.”
Thẩm Diệu nhún vai, không ngại ngùng
một chút nào.
“Đúng thật, cậu ấy nói ít quá.” Vân
Khuynh tràn đầy cảm xúc.
“Nhưng trường chúng ta rất nhiều người
thích Sở Diệu, đã đẹp trai cáo ráo nhà giàu, lại còn thành tích đỉnh, lớp bên
cạnh đã có vài người rồi, lớp chúng ta thì cũng không biết.”
Dù sao lớp A cũng không có nhiều người
biểu hiện rõ ràng, thích ......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).