Sau khi tắm rửa xong, Thẩm Diệu lên
giường nằm.
Cô kéo kín rèm giường, trong đầu vẫn
còn vang vọng lời của Hứa Trí.
Thực ra, thật lòng mà nói, trước đây
Thẩm Diệu đã nghĩ liệu Hứa Trí có thích cô không, nhưng lại cảm thấy mình đã
nghĩ quá nhiều.
Đối với Hứa Trí, Thẩm Diệu có chút ỷ
lại, nhưng chưa bao giờ nghĩ cậu ta lại yêu thầm cô.
Suy cho cùng, Thẩm Diệu vẫn chưa đủ
nhạy bén.
Điện thoại vang lên, là tin nhắn của
Tống Cẩn Ngôn.
Đối với Tống Cẩn Ngôn, Thẩm Diệu luôn
dành cho anh ta sự tôn tọng tối thiểu, bởi anh ta lớn tuổi hơn cô, cũng là chủ
tịch câu lạc bộ.
Cô có thể tức giận với Hứa Trí vì Hứa
Trí luôn khoan dung với cô, nhưng cô không thể tức giận với Tống Cẩn Ngôn vì
hai người vốn dĩ không thân nhau.
Ai ngờ chỉ vì sự xuất hiện của Tống Cẩn
Ngôn mà Hứa Trí lại nói ra hết những tâm tư của mình.
Thật ngốc nghếch, cậu ta đã giấu diếm
suốt nhiều năm như vậy mà cô lại không nhận ra.
Có vẻ như giác quan thứ sáu của phụ nữ
luôn chuẩn xác.
Chi cần một chút linh cảm về chuyện gì
đó thôi thì y như rằng chuyện đó sẽ trở thành sự thật.
Thẩm Diệu xin lỗi Tống Cẩn Ngôn và nói với anh
ta rằng cô muốn nghỉ ngơi.
Tống Cẩn Ngôn tự nhiên không nói thêm
gì nữa.
Thẩm Diệu vẫn nói chuyện với anh ta
bằng giọng điệu như mọi khi, nhưng anh ta lại mơ hồ cảm thấy cô có điều gì đã
thay đổi, thay đổi ở chỗ nào chứ?
Tống Cẩn Ngôn không biết lí do là gì,
nhưng trong lòng anh ta có chút lo lắng.
Thẩm Diệu nắm lấy điện thoại và đặt nó
ở trước ngực, cô nhắm mắt lại, trong đầu
cô chỉ có câu nói của Hứa Trí: "Anh thích em".
Có không ít người đã nói câu này với
Thẩm Diệu. Cô không thiếu người theo đuổi, nhưng trước đây khi nghe câu đó,
Thẩm Diệu chỉ cảm thấy nó là gánh nặng, làm người ta lo lắng. Nhưng lần này,
câ ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.