Sau dịp lễ Tết Nguyên đán không lâu thì các bộ phim Tết đã lần lượt được ra rạp.

Phim Tết đều là các IP lớn đầu tư, hay các đạo diễn nổi tiếng sản xuất, [Bí Mật Triều Đại]  cũng nằm trong số các phim Tết được chiếu. Cạnh tranh đất diễn cùng với các bộ phim nổi bật khác khiến thời gian này, trong ngành giải trí trở nên rất khốc liệt.

Trong giai đoạn đầu phát hành, đội ngũ truyền thông đã đầu tư rất nhiều chi phí cho việc tuyên truyền và quảng bá, họ đều kỳ vọng rằng [Bí Mật Triều Đại] sẽ mang về doanh thu phòng vé cao nhất trong lịch sử phim Tết trong giai đoạn này.

Một ngày trước khi bộ phim [Bí Mật Triều Đại] được phát hành, buổi ra mắt phim được tổ chức tại Trung tâm Bắc Thành, Nguyễn Tri Vi và các diễn viên hàng đầu khác đều đến tham dự sự kiện này.

Tại buổi ra mắt, nhiều người thân và bạn bè của các diễn viên cũng đến để cổ vũ cho bộ phim. Những người bạn có thể tới của Nguyễn Tri Vi cũng đã tới và những người bạn không thể đến vì có việc riêng cũng đều quay video cổ vũ cho cô, tất cả họ đều chúc cô gặp được may mắn trong buổi phát hành phim, doanh thu phòng vé có thể tăng lên đều đặn.

Dù đều là những gương mặt quen thuộc xuất hiện trong video nhưng Nguyễn Tri Vi vẫn có chút xúc động, cô liền lần lượt gửi lời cảm ơn đến từng người trên WeChat.

Tiêu Mông Mông và Tô Ngự cũng đến buổi ra mắt. Hai người tay trong tay đi tới.

Từ đằng xa, Nguyễn Tri Vi và Thẩm Yến nhìn hai người đang tay trong tay, cô có chút ngạc nhiên: “Hả? Từ khi nào mà họ… ”

“Thật ngốc, đến giờ em mới biết sao.” Thẩm Yến nghiêng đầu liếc nhìn Nguyễn Tri Vi: “Đó là lí do lần trước anh bảo em đừng đến tìm tiêu Tiêu Mông Mông, em cũng thật là chậm hiểu mà.”

“...” Nguyễn Tri Vi thực sự không nhìn ra, Tiêu Mông Mông luôn vui vẻ và hoạt bát, cô ấy là một người lạc quan, bình thường cô ấy luôn bày ra vẻ mặt vô tư nhưng trong lòng lại là người nữ tính nhất, Tiêu Mông Mông đã che giấu rất tốt.

Về phần Tô Ngự ... Nếu anh ấy có thể buông bỏ cô mà chọn ở bên Tiêu Mông Mông, điều đó cũng thật tốt.

“Vậy thì em cùng bọn họ nói chuyện đi, anh đi gặp một người bạn.” Thẩm Yến nói.

Anh thực sự chỉ đang kiếm cớ để cho Nguyễn Tri Vi và bạn của cô có cơ hội nói chuyện với nhau, dù hiện tại hai người đang ở bên nhau nhưng giữa họ luôn cho nhau không gian riêng.

Một lý do khác là Thẩm Yến thực sự không muốn nhìn thấy với Tô Ngự. Anh đã thắng rồi, không cần phải ở lại đây để gây rắc rối cho Tô Ngự, nếu anh ở lại cũng sẽ làm Nguyễn Tri Vi khó xử.

Nguyễn Tri Vi hiểu ý của Thẩm Yến liền trả lời: "Ừm" Sau khi Thẩm Yến rời đi, cô liền giơ tay về phía Tiêu Mông Mông để chào hỏi: “Mông Mông, tớ ở đây.”

Tiêu Mông Mông nhanh chóng nhìn thấy, cô ấy kéo tay Tô Ngự qua đó. Khi Tô Ngự nhìn thấy Nguyễn Tri Vi, anh ấy đã buông tay Tiêu Mông Mông trong vô thức.

Anh ấy cố tỏ ra bình tĩnh, hai tay đút vào trong túi quần, bước đi cũng chậm lại vài nhịp như muốn giữ khoảng cách với Tiêu Mông Mông.

Vừa rồi còn nắm tay vậy mà lúc này đã cố tránh khỏi cô, lòng bàn tay của Tiêu Mông Mông vẫn còn mang theo hơi ấm mà Tô Ngự để lại nhưng hơi ấm ít ỏi đó nhanh chóng tiếp xúc với không khí, nhiệt độ ấm áp ấy dần biến mất, lòng bàn cô ấy không chậm chạm chút nào mà nguội đi.

Không biết vì sao, Tiêu Mông Mông cảm thấy nơi vừa rồi hai người nắm tay nhau trở nên rất lạnh, giống như tuyết mùa đông tháng mười hai âm lịch, lạnh đến tận đáy lòng.

Cô ấy cố giấu đi gương mặt mình, điều chỉnh lại cảm xúc và kìm nén nó thật tốt. Cô ấy vẫn đi về phía trước với nụ cười trên môi và hào hứng chạy đến bên cạnh Nguyễn Tri Vi: "Haha, mình cùng Tô Ngự đến đây để cổ vũ cậu, tớ chúc bộ phim của cậu thành công, thành công, đại

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play