Đêm
hôm đó là đêm buông thả nhất của họ, sáng hôm sau Nguyễn Tri Vi trực tiếp xin
nghỉ, không đến đoàn làm phim, cô ngủ cả một ngày.
Đây
là lần đầu tiên Nguyễn Tri Vi xin nghỉ, Thẩm Yến đã xin phép giúp Nguyễn Tri
Vi, nói là cô không được khỏe.
Thẩm
Yến nghĩ, anh cũng không hề nói dối, tối hôm qua anh và Nguyễn Tri Vi điên
cuồng , phóng túng đến như vậy, qua hôm sau thân thể cô chắc chắn sẽ có chút gì
đó không thoải mái.
Cũng
may đạo diễn Trương Văncũng không quá để ý, nhân vật Hoắc Thiệu Hoài trong bộ
phim đã chết, cốt truyện cũng sắp đi tới kết cục, các cảnh diễn còn lại không
nhiều, lịch trình cũng không có gì là quá gấp gáp, vừa hay có thể nhân thời
gian này có thể chỉnh sửa lại các phân đoạn đã quay xong.
Nếu
như không có chuyện gì ngoài ý muốn , bộ phim sẽ được công chiếu vào Tết Nguyên
Đán năm sau, đạo diễn Trương Văn cùng nhà sản xuất đều rất có niềm tin với nó,
doanh thu phòng vé của bộ phim này chắc chắn sẽ không thấp, thậm chí nếu may
mắn, đây có thể sẽ trở thành tác phẩm có thành tích tốt nhất của đạo diễn
Trương Văn.
Căn
cứ vào kinh nghiệm của họ trong quá khứ, Nguyễn Tri Vihẳn là sẽ giành được giải
thưởng “Ảnh hậu”, một ngôi sao mới nổi trong giới giải trí đang dần nổi lên.
Trương
Văn cảm thấy có chút vinh dự, ông xem như đã tận mắt chứng kiến quá trình
trưởng thành của một hòn ngọc sáng.
Đương
nhiên rồi, đây đều là những chuyện của sau này.
Thời
tiết bắt đầu trở nên lạnh giá hơn, nhiệt độ càng ngày càng thấp dần, thời gian
cứ thế dần dần trôi qua, chớp mắt một cái hiện tại đã là giữa tháng mười hai.
Trời
lạnh cóng, Bắc Thành nằm ở vị trí phía Bắc nên cái lạnh lại càng rõ rệt hơn,
cái rét lạnh bao phủ khắp mọi nơi, thành phố cũng phải tạm đóng cửa do tuyết
phủ dày đặc. Đáng lẽ đây là thời điểm lạnh nhất trong năm, nhưng Thẩm Yến và
Nguyễn Tri Vi đang trong “thời kỳ yêu đương mặn nồng đến muộn” nên bọn họ một
chút cũng không cảm thấy có chút nào là lạnh lẽo.
Thẩm
Yến thậm chí vì Nguyễn Tri Vi, còn cảm thấy yêu mùa đông.
Mùa
đông là mùa mà anh và Nguyễn Tri Vi chính thức quay lại với nhau, từ đây về
sau, bốn mùa luân phiên, vật đổi sao dời, chỉ có mùa đông mới đặc biệt có ý
nghĩa.
Đồng
thời mùa đông này cũng là lúc bộ phim truyền hình << Kh>> của Tô Ngự và Nguyễn Tri Vi phát sóng.
Thời
điểm Nguyễn Tri Vi và Tô Ngự đóng << Kh>> hai người
đều chưa có tiếng tăm gì, nhưng mới qua nửa năm, cả hai đều lần lượt thu được
sự danh tiếng nhất định, có lẽ đạo diễn Từ là người hạnh phúc nhất, trong giới
giải trí không ít người hâm mộ vận khí của ông, có mắt nhìn tốt như vậy, nhặt
được hai cái bảo bối to lớn.
Do
Tô Ngự và Nguyễn Tri Vi đều đã tạo được độ nổi tiếng và địa vị nhất định trong
giới, << Kh>> ban đầu vốn là một bộ phim truyền hình
trực tuyến không mấy tiếng tăm đã nhanh chóng thăng cấp thành bộ phim truyền
hình ngôi sao nổi tiếng, ngay từ những ngày đầu tiên công chiếu, vượt qua vị
trí thứ hai trong bảng xếp hạng, sau đó nhanh chóng đứng đầu toàn bộ mạng xã
hội.
Bộ
phim << Kh>>vừa công chiếu lập tức bùng nổ.
Kết
quả này không nằm ngoài dự đoán, dàn diễn viên trong phim đều có năng lực, kỹ
năng diễn xuất tốt, cốt truyện đầy đủ, có điểm nhấn, không bị dài dòng lê thê,
vậy nên nổi tiếng cũng là điều hiển nhiên.
Tuy
nhiên, rốt cuộc Nguyễn Tri Vi cũng là nổi danh với hình tượng là một nữ anh
hùng, khi nhìn thấy thành tích như vậy, cô vẫn cảm thấy khá bình tĩnh.
Bởi
vì bộ phim bùng nổ, đoàn phim phá lệ lại tổ chức một lần họp báo nữa sau khi
phát sóng, để các nhân vật chính có cơ hội giao lưu cũng như quảng bá phim thêm
một lần nữa.
Nguyễn
Tri Vi cùng Tô Ngự gặp lại nhau trong họp báo của << Kh>>
Giới
giải trí nói lớn cũng không lớn, nói nhỏ cũng không nhỏ, ví dụ như nếu không có
cơ hội này, cô cùng Tô Ngự thật sự có thể vĩnh viễn không lại gặp được nhau một
lần nào nữa.
Đây
là lần đầu tiên Tô Ngự và Nguyễn Tri Vi gặp lại nhau từ sau cuộc họp chào đón
Tô Ngự gia nhập lần trước của công ty.
Vẫn
chưa đến lúc bọn họ lên sân khấu, người dẫn chương trình đang nói chuyện đồng
thời chiếu một đoạn nhỏ của << Kh>>, Tô Ngự cùng
Nguyễn Tri Vi đều đang ngồi ở ghế dưới khán đài, một người ngồi phía đông, một
người lại ngồi phía tây.
Mặc
dù Tô Ngự cùng Nguyễn Tri Vi đều đóng nhân vật chính nhưng họ lại cách nhau khá
xa, thỉnh thoảng lại chỉ liếc nhìn nhau một cái.
Nguyễn
Tri Vi trong nháy mắt nhận ra Tô Ngự có vẻ đã gầy đi rất nhiều.
Anh
dường như đã trầm tính hơn trước, cũng càng thêm kiệm lời, bờ vai gầy của thiếu
niên có chút cô đơn, tựa hồ không thể nào chịu được nhiều ác ý như vậy.
Thấm
Yến ngồi bên cạnh Nguyễn Tri Vi, anh nhìn theo tầm mắt của cô, sau khi thấy rõ
người cô nhìn à ai, anh liền giơ tay chặn ngang tầm mắt của Nguyễn Tri Vi:
“Đừng nhìn cậu ta như vậynhìn nữa anh sẽ ghen đấy.”
Nguyễn
Tri Vi thoáng chớp chớp mắt, hàng lông mi khẽ lướt qua lòng bàn tay của Thẩm
Yến, cô hơi cong môi cười: “Đừng ghen , tí nữa em có bất ngờ cho anh.”
“Bất
ngờ gì vậy?” Thẩm Yến có chút hứng thú.
“Anh
chờ một chút nữa sẽ biết.” Nguyễn Tri Vi thần bí nói.
“Được,
vậy anh sẽ đợi.” Thấm Yến nghe Nguyễn Tri Vi nói vậy trong lòng không kìm được
mong đợi.
Cuộc
họp báo lần này có khá nhiều người tới, Hướng Cẩm Thu cùng Tiêu Mông Mông đều
tới đây, nhưng Hướng Cẩm Thu ngồi cạnh Nguyễn Tri Vi còn Tiêu Mông Mông thì
ngồi cạnh Tô Ngự.
Hướng
Cẩm Thu nhìn Nguyễn Tri Vi cùng Thẩm Yến trêu ghẹo lẫn nhau mà cảm thấy có chút
ê răng:“Được rồi , có rất nhiều người đang xem đấy, hai người hãy chú ý chút
đi.”
“Được
rồi.” Nguyễn Tri Vi nghe theo lời của Hướng Cẩm Thu, hơi dịch người ra, cách
Thẩm Yến một đoạn.
Thẩm
Yến nhìn thoáng qua cô, biết có nhiều người nhiều chuyện, Nguyễn Tri Vi là
người của công chúng, không thể nào quá tự do ở nơi đông người nên cũng không
nói gì.
Tuy
nhiên, cô dịch người sang bên cạnh làm cơ thể vô thức tiến gần hơn với chỗ
Hướng Cẩm Thu ngồi, Nguyễn Tri Vi cùng Hướng Cẩm Thu thỉnh thoảng nói chuyện
phiếm vài câu, tiểu thuyết gần đây của Hướng Cẩm Thu có thành tích khá tốt, nằm
trong top đầu bảng xếp hạng, hơn nữa còn có vài nhà đầu tư muốn mua lại bản
quyền để chuyển thể thành phim.
Lần
này Hướng Cẩm Thu tới buổi họp báo cũng để nhân cơ hội làm quen với nhiều người
trong giới hơn, Nguyễn Tri Vi hỏi cô ấy: “Mọi chuyện đều thuận lợi chứ? Có cần
tớ giới thiệu cho cậu mấy người không?”
Hướng
Cẩm Thu lắc đầu: “Không cần đâu, tớ chỉ đến đây để làm quen thôi.”
Dừng
một chút, Hướng Cẩm Thu có chút do dự nhìn Nguyễn Tri Vi, rối rắm một hồi, cuối
cùng cô ấy vẫn nói: “Vi Vi, tớ muốn nói với cậu một chuyện, nếu không nói tớ sẽ
cảm thấy rất có lỗi, tớ nghĩ, vẫn là nên nói cho cậu.”
“Chuyện
gì vậ ?” Nguyễn Tri Vi bối rối hỏi lại.
“Cậu
có nhớ trước đây, có một ngày trời mưa, tớ đã ném hết đồ của Thẩm Yến đi, sau
đó Thẩm Yến có gửi chuyển phát nhanh lại một túi đồ, trong túi đó có một thỏi
son, là thỏi Queen’s Scepter của Christian Louboutin phiên ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.