Rất lâu Thẩm
Yến mới tìm lại giọng nói của mình, giọng nói có chút khàn khàn, gọi tên cô:
“Nguyễn Tri Vi, vì sao.....”
Tại sao hiểu
lầm đã được giải quyết, nhưng bọn họ vẫn không thể trở lại như trước.
Giọng điệu
Nguyễn Tri Vi cực kỳ lý trí: “Kỳ thật bây giờ nhớ về trước kia, giữa chúng ta,
thế thân chỉ là cái cớ, điều này đẩy tôi rời xa anh nhanh hơn, cho dù không có
hiểu lầm này, chúng ta sớm muộn gì cũng sẽ chia tay. Anh phớt lờ tôi hết lần
này đến lần khác, anh thường xuyên không trả lời tin nhắn của tôi, anh bỏ tôi ở
bệnh viện một mình tự tiêm thuốc..... Vô số lần như vậy, đã bào mòn tình cảm của
tôi dành cho anh, có thể tôi không yêu anh nhiều như vậy. Hiện tại chia tay lâu
như vậy, tôi làm cho bản thân không để ý đến anh, thời gian trôi qua lâu dần,
tôi thật sự đã không còn yêu anh.”
Lúc này, Nguyễn
Tri Vi vẫn trang điểm như vừa rồi, tóc đen lười biếng rơi xuống bên hông, váy đỏ
tôn lên vòng eo của cô, chiếc váy nhung lộ ra khí chất của cô.
Rõ ràng vẫn
là khuôn mặt dịu dàng thanh thuần đó, nhưng với biểu tình lý trí, làm cô có vẻ
rất xa cách.
Thậm chí Thẩm
Yến tưởng, nguyên nhân là do trang điểm có vấn đề hay là không có tình cảm, cô
có một loại khí chất, một loại mà anh không khống chế được.
“Là tôi sai.”
Thẩm Yến không hề giống trước kia, vịt chết cái mỏ vẫn còn cứng, vì lòng tự trọng
mà nói ra những lời không thành thật, lần này anh lựa chọn đem tâm ý của mình
nói rõ.
Giọng nói
khàn khàn: “Tôi biết, trước kia là tôi đối xử với em không tốt, tôi không đủ
quan tâm em, hiện tại tôi biết sai rồi, tôi có thể bù đắp.”
“Thẩm Yến.”
Nguyễn Tri Vi giương mắt nhìn anh, giọng nói ngọt ngào mềm mại,nhưng lời cô nói
ra lại đau như mảnh thủy tinh đâm vào tim: “Anh có nhớ ngày đó chúng ta chia
tay hay không, tôi làm vỡ cái vòng tay kia. Tình cảm này tựa như chiếc vòng tay
vậy, vòng tay vỡ thì không có khả năng phục hồi như lúc ban đầu, gương vỡ lại
lành cũng sẽ có vết nứt, cho nên, giữa chúng ta, vẫn nên thôi đi.”
Nói rồi, tay
cô ấn lên cửa xe, muốn mở cửa xuống xe, trước khi rời đi, còn lễ phép mỉm cười
với Thẩm Yến: “Tóm lại, cảm ơn anh, về sau cũng không cần phiền anh mua hot
search giúp tôi nữa, tôi tự làm được. Chia tay không nên làm bạn, cho nên, về
sau chúng ta không cần gặp lại.”
Khoảnh khắc
cô nắm lấy tay chốt mở cửa, Thẩm Yến đưa tay ra, đè lại chốt, ngăn lại động tác
mở cửa của cô.
Nguyễn Tri Vi
kinh ngạc nghiêng đầu nhìn anh, không biết anh muốn làm gì.
Thẩm Yến ngồi
ở ghế lái, cô ở ghế phụ, động tác của anh làm hai người cách nhau rất gần, mùi
hương rất rõ ràng, Nguyễn Tri Vi ngửi được cảm thấy mùi thuốc lá trên người Thẩm
Yến so với lúc trước nồng hơn rất nhiều.
Bây giờ khi
cô quay đầu lại, cách mặt anh rất gần.
Có thể thấy
rõ đường quai hàm kiên nghị cùng với đôi mắt đào hoa cuồn cuộn cảm xúc, lần này
Nguyễn Tri Vi thấy rõ, tình cả ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.