"Để tớ đi mắng hắn, thay cậu trút giận nhé? Đem hết những đau khổ
mà cậu phải chịu trút hết lên người anh ta." Hướng Cẩm Thu chỉ mới nhìn thấy
mặt của Thẩm Yến trên tin tức, chứ cô ấy chưa từng gặp mặt Thẩm Yến ngoài đời
bao giờ. Cuối cùng, đến tận ngày hôm nay cô mới có cơ hội để gặp tên cẩu nam
này, nếu không mắng anh thì thực sự quá tiếc cho cái tính tình hay nóng nảy này
của cô ấy.
"Được rồi, không cần đâu, chúng ta mau đi vào thôi." Mục đích
ban đầu của Nguyễn Tri Vi khi gọi hướng Hướng Cẩm Thu xuống là để cho cô có cảm
giác an toàn, chứ không phải là để xảy ra xung đột với Thẩm Yến.
Mà chẳng ai hay biết rằng, ngay vào lúc Nguyễn Tri Vi vừa dứt lời, chiếc
Cadillac ở phía sau đột nhiên điên cuồng lao tới.
Nó lao đến một cách đột ngột như thế làm cho Nguyễn Tri Vi và Hướng Cẩm
Thu chẳng kịp phản ứng gì cả, hai người chỉ nghe thấy tiếng động cơ ầm ĩ và ánh
đèn pha màu vàng chói lóa xuyên qua màn mưa dày đặc, chói mắt đến mức họ không
thể tài nào mở mắt ra được.
Khoảng cách quá ngắn, tốc độ lại quá nhanh, bọn họ hoàn toàn không kịp
tránh đi, chỉ có thể trơ mắt nhìn chiếc xe Cadillac của Thẩm Yến lao tới trước
mặt cách họ chưa đầy một mét—
Ngay sau đó, chiếc xe đột nhiên quay xe lại trông cực kỳ dữ dội, bánh
xe cọ sát với mặt đất nghe thật sự rất chói tai, và đến cuối cùng thì, chiếc
Cadillac cũng dừng lại ngay trước mặt họ.
Có vẻ như nó chỉ là đang muốn cản đường không cho hai người đi về.
Từng giọt mưa nhỏ giọt, rơi tí tách trong mảng không khí giữa họ và chiếc
Cadillac bên cạnh, trong màn mưa và sương mù dày đặc ấy, Cadillac giống như một
cỗ máy loại mạnh nhất với màu xám bạc lạnh như băng, nặng nề pha thêm chút lạnh
lẽo.
Hướng Cẩm Thu cũng phải mất một lúc lâu mới hoàn hồn trở lại, cô ấy
càng nghĩ càng thấy sợ hãi mà vỗ vỗ ngực, thêm cả vẫn còn chút kinh hồn lúc
nãy, cô trực tiếp chửi rửa: "Mẹ kiếp."
Nguyễn Tri Vi sắc mặt cũng có chút tái nhợt, thực ra thì Nguyễn Tri Vi
cũng có thể đoán được Thẩm Yến có lẽ sẽ không đụng đến hai người họ, tính tình
anh tuy hay nóng nảy nhưng cũng không bốc đồng đến thế, chỉ là trong khoảnh khắc
khi chiếc Cadillac lao tới, Nguyễn Tri Vi vẫn còn cảm thấy sợ hãi từ thể xác đến
tinh thần vì bởi lẽ bản năng sinh tồn của con người trong cô vẫn còn đấy.
Vừa rồi hai người còn đang muốn nhanh chóng rời khỏi đây, thì giây tiếp
theo, cửa xe đã chầm chậm mở ra, người đàn ông với đôi chân dài cũng từ từ bước
xuống, và người bước xuống từ chiếc xe Cadillac chính là Thẩm Yến.
Anh không che ô, nước ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.