Sau
khi Thẩm Yến trở thành cổ đông lớn của Thẩm thị tập đoàn, việc đầu tiên là cho
thay hết toàn bộ nhân viên của công ty.
Những
người trước đây một mực trung thành với Thẩm thị tập đoàn, đều bị anh cho sa thải
và những người được thay vào, là những người thân thiết với anh.
Với
những người ngày trước coi thường, chỉ trích anh, hiện tại, nặng thì anh tìm cớ
sa thải, nhẹ thì cho chuyển sang kinh doanh nghiệp vụ.
Qua
vụ việc lần này, mới thấy anh là một người thù dai.
Anh
cũng thừa nhận mình không phải người tốt. Ba mẹ anh thờ ơ với anh, vì vậy anh đối
với ba mẹ, hay với người Thẩm gia đều không thân cận. Tính anh cũng không hề
hào phóng. Anh có thể hiểu mẹ bỏ rơi anh vì bị trầm cảm sau sinh. Anh chỉ biết,
anh chưa từng thấy tình yêu thương mà ba mẹ thể hiện với anh, từ nhỏ đến lớn.
Vì
vậy, cũng đừng mong anh sẽ dành cho ba mẹ tình yêu thương của một đứa con trai.
Anh
cũng đã chiếm toàn bộ ảnh hưởng của Thẩm Phàm ở công ty. Người thừa kế của Thẩm
gia trong quá khứ, giờ đã trở nên túng quẫn, không giống anh, đi đến đâu cũng
nhận được nhiều lời khen ngợi và sự ủng hộ, đã không một ai còn quan tâm đến Thẩm
Phàm .
Anh
ít khi nhận được cuộc gọi của ba mẹ. Nhưng trong khoảng thời gian này, họ lại
thường xuyên gọi điện cho anh, đây cũng là lần đầu tiên. Nhưng những cuộc gọi đến
cũng không phải hỏi thăm, chỉ nhắc nhở anh đối xử với Thẩm Phàm tốt một chút,
vì dù sao đấy cũng là anh hai của anh.
“Ba
mẹ,hai người không nói con cũng thật sự quên mất người anh hai này”. Anh lúc
này chỉ cười cười
“Ba
mẹ cứ yên tâm,con sẽ không đối xử tệ bạc với anh ấy. Bất quá chỉ là đối với anh
ấy giống với cách anh ấy đối với con”.
“Thẩm
Yến, ngươi tại sao lại trở lên như vậy”. Thẩm lão gia bên kia thanh âm có chút
lớn.
Anh
hiện tại ngữ khí có chút nghi ngờ.
“Con
làm sao a! Con không nên đối xử như vậy với anh hai sao? Hay là nói…” Mắt anh
hơi nheo lại “Ba cũng biết anh hai đối xử với con tệ như nào sao?”.
“Không
phải,chúng ta không có ý đó” Giọng Thẩm lão nhỏ dần.
“Không
có việc gì thì con cúp máy đây. Con đang bận” Anh nói vài câu rồi cúp điện thoại,
cũng không để ý đến người được gọi là ba là mẹ kia.
Dù
sao thì, mọi thứ cũng đang phát triển theo hướng mà anh đã vạch ra, không có gì
nằm ngoài kế hoạch của anh như thay đổi nhân sự, đầu tư vốn, thậm chí là hạng mục
mà anh mong muốn ở trong tập đoàn.
Mặc
dù anh đã có tất cả chỉ trong một đêm, nhưng luôn cảm thấy bản thân còn thiếu một
cái gì đó.
Những
thứ nhộn nhịp và vội vã xung quanh đã phần nào che đi sự trống rỗng trong anh.
Sau khi nghe tin anh chiến thắng, Quách Kỳ cùng một số anh em liền đặc biệt tổ
chức party để mọi người ăn mừng.
Trong
bữa tiệc đó, mọi người đều hết lời khen ngợi anh, Quách Kỳ dù nghĩ thế nào cũng
cảm thấy thật sự kinh ngạc với nước đi của anh.
“Anh
cảm thấy những dự án này tương lai sẽ phát triển như nào?”
“Nó
sẽ hỗ trợ chính sách của quốc gia về thuốc bán dẫn, nạn chuột ở Tây Nam ,dịch bệnh
ở Đông Nam. Thị trường y tế kết hợp cùng chất bán dẫn đảm bảo dù sớm hay muộn,
dự án cũng đã được làm đánh giá ở giai đoạn đầu, như thế là đủ để đối phó với mọi
rủi ro”.Anh nói nghe thật sự đơn giản.
Quách
Kỳ nghe vậy không khỏi sửng sốt.
“Vậy
là anh sớm đã nghĩ tới,không phải liều ăn nhiều sao? Vậy tại sao lúc đó không
nói tôi biết.”
“Không
cần thiết.”
“….”Quách
Kỳ suy nghĩ một lúc, cũng coi như đây là tính cánh của anh,mưu mô tâm cơ, trong
đầu cái gì cũng biết nhưng không thích cùng người khác nhiều lời.
“Quả
nhiên,Thẩm thiếu là tốt nhất! Tôi thật sự rất kính trọng Thẩm thiếu. Hợp tác
vui vẻ!” Lý ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.