Vào lúc mười giờ đêm hôm đó, Nguyễn Tri Vi bắt taxi đến nhà Hướng Cẩm Thu.
Hướng Cẩm Thu quấn khăn đứng dưới cửa ở tiểu khu chờ Nguyễn Tri Vi tới, vừa thấy một chiếc taxi chạy đến, cô vội vàng vẫy tay: “Vi Vi, tớ ở đây.” 
Khoảnh khắc trông thấy Hướng Cẩm Thu, hốc mắt cô nóng bừng lên, không thể giải thích được, như thể cô đã nhìn thấy người thân của mình. 
Trận giằng co vừa rồi đã với Thẩm Yến, đã lấy đi được tấm màn che mà cô luôn cố giữ.   
Thực ra cô cũng cần được an ủi. Nhưng cô quá hiểu chuyện, giữ trong lòng rất nhiều uất ức và luôn tự mình gặm nhấm chúng, cô không muốn để cha mẹ lo lắng nên chẳng kể gì với ông bà.
May mắn thay, cô ấy vẫn còn có Hướng Cẩm Thu. Người sẵn sàng mở rộng vòng tay che chở cho cô mỗi khi không còn nơi nào để đi.
Xe taxi dừng lại, Hướng Cẩm Thu chạy đến giúp cô xách vali xuống, vừa lấy vừa mắng: “Cái tên kia đàn ông chó chết ấy, để tớ gặp anh ta lần nào tớ mắng lần đấy. À, không đúng, tớ cũng không gặp được, vậy thì nghĩ đến lần nào tớ mắng lần đấy.”   

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play